Khuôn mặt tươi xinh bỗng trở nên ảm đạm
Như trời trong xanh phủ đám mây u ám
Anh đâu có biết em- vì cớ sao buồn?
Anh đã vô tình để em phải giận hờn:
Một sợi tóc hơi dài vương nơi cổ áo?
Một thoáng nhìn ai khi cùng em đi dạo?
Một vết như son môi mờ nhạt trên vai?
Hay vì một mình em gánh nặng đường dài
luôn trĩu nặng tâm tư vui, buồn xen lẫn?
Hay vì nỗi cô đơn trong đêm dài vô tận
thao thức năm canh mong trời sáng thật mau
để lại thấy bóng hình, để lại được bên nhau
để niềm vui nhân đôi, để nỗi buồn xẻ nửa?
Cho dù vì cớ gì, em chớ nên buồn nữa
Hãy tin ở tình yêu có sức mạnh vô biên
vượt qua mọi khó khăn, trắc trở, ưu phiền
Để gương mặt em lại như hoa tươi thắm
Để tình đôi ta ngày càng thêm sâu đậm
thêm thắm thiết, keo sơn xua hết nỗi buồn
L.T.H.
L.T.H.
Ảnh minh họa sưu tầm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét