Chỉ mặc cảm mới là màu xám
còn cây đời mãi mãi xanh tươi(*)
Đời đáng yêu và đẹp lắm em ơi
Đâu chỉ có những đám mây u ám
Đâu chỉ có những mùa đông ảm đạm
Và nỗi buồn như gió rít thê lương?
Sao em đã mau mệt mỏi, chán chường
Từ rất sớm, lúc đầu xanh tuổi trẻ
Nỗi đau của em, nỗi đau trần thế
Đâu phải là nỗi đau đã đến tận cùng?
Mà bao năm vẫn giữ mãi trong lòng
Sống như kẻ bất cần đời, khinh bạc?
Sao không nhìn đời bằng con mắt khác
Con mắt thiết tha, say đắm, nồng nàn
Đừng để mùa xuân cứ lặng lẽ úa tàn
Trôi trong dòng đời mênh mang, cuồn cuộn
Tình đến với em dẫu rằng tình muộn
Cũng làm cho đời xanh thắm lại em ơi!
L.T.H.
(*) Phỏng theo Gớt
Ảnh minh họa sưu tầm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét