Hiền hậu, đẹp xinh lại
dịu dàng
Dáng đi uyển chuyển giọng oanh vàng
Áo quần giản dị mà
thanh lịch
Mộc mạc tự nhiên chẳng
điểm trang
Chợt thấy thoáng qua một nét buồn
Mắt huyền thăm thẳm nỗi
cô đơn
Trong lòng lắng đọng nhiều u uất?
Biết sẻ cùng ai để nhẹ
hơn?
Hồng nhan bạc phận lắm truân chuyên
Đeo đẳng như là lẽ tự
nhiên?
Hay luật bù trừ Trời sắp sẵn
Nhưng sao lại cũng vận
vào em?
Gặp em chưa hiểu thấu lòng nhau
Mà thấy bâng khuâng bởi tại đâu
Anh ước biến thành sông cuộn chảy
Hoà tan trôi hết những
buồn đau!
L.T.H.
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét