Tâm sự một bà nội
Đích tôn bé bỏng của bà
Bà
yêu quí cháu hơn là bản thân!
Bế
bồng, ru ngủ, cho ăn...
Tình
bà ấp ủ cháu dần lớn khôn
Nhưng
bà chưa rõ nguồn cơn
Mẹ
tin người khác lại hơn cả bà!
Trao
con vào tay người ta
Bà
buồn tê tái, xót xa trong lòng
Có
bà mà lại như không!
Tin
người xa lạ, chờ trông điều gì?
Bà
ngồi lo lắng, nghĩ suy
Cắn
răng chịu đựng cũng vì cháu yêu!
Thế
rồi đã xảy bao điều
Không
hay đến với cháu yêu của bà
Con dâu như chợt tỉnh ra
Lại
trao cháu đến tay bà nâng niu
Bà
vui sướng biết bao nhiêu
Từ
nay bà, cháu sớm chiều bên nhau
Cháu
yêu! bà chẳng xa đâu!
Mong
sao cháu lớn lên mau thành người…
L.T.H.
Ảnh minh họa sưu tầm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét