Thứ Sáu, 2 tháng 8, 2019

CẢM NGHĨ SÀN... Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở TLHNK&CLBB&TFBHP))

CẢM NGHĨ SÀN...

Dưới ánh đèn màu lập loè,
và tiếng nhạc đinh tai, tức ngực...
 
Các quí bà thơm lừng, đeo đầy đồ trang sức,
từng cặp với các quí ông phong nhã, hào hoa,
lướt đi trong vũ điệu Tango, Van chậm, Rumba...
Ôi! văn minh Sàn cũng là văn minh xã hội!

Đất nước trải qua những thời kỳ tăm tối,
thiếu mọi thứ trên đời, mạng sống cũng mong manh,
nay từng bước đi lên, muốn bằng chị, bằng anh.
Âu cũng là những gì thuận theo qui luật!

Sau ánh đèn màu, sau bộ áo quần, con người rất thật:
Có quí ông phong độ, kiêu hùng
                                                thuộc giới thượng lưu,
bay lượn suốt cả đời nay hạ cánh, nghỉ hưu,
cùng phu nhân đến sàn quên đời thường, thư thái.

Có quí ông, quí bà muốn tạm lánh đi hiện tại,
thư giãn, xả hơi giảm bớt stress hàng ngày.

Có những đôi tình nhân, yêu đang độ đắm say,
muốn hưởng vị ngọt ngào vũ điệu Slow huyền diệu.

Có quí ông, quí bà một nửa kia chợt thiếu,
tìm đến Sàn - như tìm nơi hò hẹn tự nhiên.

Có những con người đang chìm ngập ưu phiền,
lặng lẽ đến Sàn hòng quên nỗi đời ngang trái.

Có quí ông, quí bà tưởng như Xuân trở lại,
phiêu lưu trong cuộc tình Sàn bèo dạt, mây trôi.

Trong sang trọng, văn minh đâu chỉ có nụ cười?
Có cả những cuộc đời ngang trái thêm oan trái!

Nhưng lạc hậu, tối tăm chẳng ai mong trở lại.
Cảm nghĩ Sàn: một xã hội đi lên!


L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét