Thứ Bảy, 31 tháng 8, 2019

BÊN KHINH BÊN TRỌNG ?(!) Thơ. Lê Trường Hưởng

Đội tuyển nữ Việt Nam vô địch Đông Nam Á… trong cô đơn

BÊN KHINH BÊN TRỌNG ?(!)

Tuyển Nữ Việt Nam vô địch rồi!
Đấu trường khu vực một sân chơi
Gái tài nam kém từng bao bận
Âm thịnh dương suy suốt một thời
Đơn độc giành Ngôi nơi đất khách
Lẻ loi chiến đấu ở quê người
Bên khinh bên trọng sao phân biệt?
Càng thấy Chị em thật tuyệt vời!

L.T.H. 

Ảnh minh họa sưu tầm
1. Đội tuyển nữ Việt Nam đánh bại Thái Lan và vô địch Đông Nam Á ngay trên sân khách
2. Các Cầu thủ Nữ Việt Nam không nhận được sự chào đón nồng nhiệt khi về nước như các đồng nghiệp nam





Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2019

TRANH XÉ DÁN ( COLLAGE ART ). Văn. Lê Trường Hưởng

TRANH XÉ DÁN ( COLLAGE ART )

Nhân vào Trang Nhà, tôi thấy Quản trị viên thường trực Lâm Thanh Sơn viết đại ý: “Lúc nào rảnh rỗi tôi sẽ làm tranh xé dán, đảm bảo cũng không kém gì các bậc đàn anh…” Tôi chợt nhớ đến một người cũng mang họ Lâm, đó là Họa sĩ Lâm Chiêu Đồng ở Vĩnh Long.Tôi may mắn quen biết Họa sĩ qua trang Vnweblogs từ hàng chục năm trước. Hồi đó Trang mạng này hoạt động rất sôi nổi phong phú với sự góp mặt của nhiều nhà Văn, nhà Thơ, Họa sĩ, Nhiếp ảnh gia nổi tiếng.
Họa sĩ Lâm Chiêu Đồng thường đăng các tác phẩm tranh Xé dán rất kỳ công và rất đẹp. Tôi là người thưởng thức và bình các bức tranh đó bằng cảm xúc chân thực, khách quan, tỏ ra hiểu Tác phẩm, Tác giả; Có lẽ vì thế nên Họa sĩ coi tôi như người bạn tâm giao, thường xuyên gặp gỡ, trao đổi với nhau trên Trang, cũng đã hẹn hò gặp gỡ nhau ngoài đời thực, người ra Hà Nội, người vào Vĩnh Long...
Nhưng thật đáng buồn và đáng tiếc, con người tài hoa rất mực khiêm nhường ấy lại chỉ được ở trọ Trần gian có 63 năm Trời đã gọi! Anh sinh năm 1955, ngày 27/5/2018 phải dạ…Trời!
Anh lên cõi Tiên để lại cho Trần gian nhiều tác phẩm Hội họa với nhiều chất liệu Sơn dầu, Sơn mài, Thuốc nước, Bột màu…Đặc biệt tranh Xé dán có đến hơn trăm tác phẩm!
Tôi xin giới thiệu vài nét về Anh và vài Tác phẩm tranh Xé dán để tướng nhớ đến Anh và cũng là để chờ đợi thưởng thức những Tác phẩm tranh Xé dán tuyệt vời của Họa Sĩ Lâm Thanh Sơn một con người đa tài!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

1. Họa sĩ Lâm Chiêu Đồng-Vĩnh Long
2. Họa sĩ sáng tác Tranh Xé giấy
3. Thuyền Trăng
4. Chợ nổi
5. Quê hương còn mãi màu xanh







HÃY LÀM NGAY! Thơ. Lê Trường Hưởng

Vụ trường Gateway: Bắt tạm giam bà Nguyễn Bích Quy
Vụ học sinh trường Gateway tử vong: Vì sao bắt giam bà Quy?


HÃY LÀM NGAY!

Liên quan vụ án…có hàng dây
Mình Chị làm sao…gánh thế này?
Phải kiếm một người mà…tống ngục?
Cần tìm ai đó để…còng tay?
Nhân viên hèn mọn…là hay đó!
Hiệu Trưởng cao sang…chẳng hợp đây!
Khuất tất quanh co rồi lúng túng
Công bằng trung thực hãy làm ngay!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

CÂU HỎI. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP)


CÂU HỎI

Sao tình yêu tan vỡ?
Một mối tình dang dở
Qua suốt mấy mươi năm
Câu hỏi còn bỏ ngỏ...

Gặp lại, em hỏi anh
Lần giở lại chuyện tình
Vì sao? vì sao nhỉ?
Anh chỉ biết lặng thinh...

Sao ngã rẽ quá nhiều
Trong mê lộ tình yêu
Để hai ta lạc bước
Lãng du trong phiêu diêu

Mong manh thật dễ vỡ
Tình yêu và duyên số
Không hòa hợp với nhau
Cũng như nước với lửa?


L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

HÍTLE HỘI KIẾN ĐẶNG TIỂU BÌNH! Ghi chép. Lê Trường Hưởng

Xe thiết giáp TQ tiến vào Hong Kong từ rạng sáng để thay quân đồn trú
Sự kiện thiên An Môn

Bài ghi chép này của tôi đã đăng trên Vnweblogs.com từ 1/7/2014 (25 năm sau sự kiện Thiên An Môn) nay vẫn còn...nóng hổi vì nhân dân Hồng Kông đang biểu tình sôi sục. Nhà cầm quyền Trung Quốc đã điều động xe thiết giáp đến giống như năm 1989 ở Thiên An Môn. Liệu Hồng Kông có là một Thiên An Môn nữa không chúng ta hãy chờ xem! Trước hết mời Quý vị đọc Bài ghi chép này:


HÍTLE HỘI KIẾN ĐẶNG TIỂU BÌNH!
 
( Tình cờ chứng kiến cuộc này
Vội ghi chép lại ra đây tường trình ):

- Hít Le:Chào Sư phụ Đặng Tiểu Bình!
hôm nay con đến Bắc Kinh thăm Người!
- Đặng Tiểu Bình:Hít Le? Ôi đúng là Ngươi!
Ghế kia hãy đến mau ngồi trước ta!
- Hít Le:Chuyện Thiên An Môn xảy ra
Con thấy Sư Phụ thật là cao tay!
Xe Tăng điều động đến ngay
Cán năm nghìn mạng nát thây, tan đầu
Súng xả tứ phía chạy đâu?
Biểu tình phản đối dẹp mau tan tành!
Loáng cái dọn sạch sành sanh
Phóng Viên các nước cũng đành bó tay!
Ém nhẹm từ bấy đến nay
Quốc Tế chẳng biết việc này do ai?
-  Đặng Tiểu Bình:Ngươi nói quả cũng chẳng sai!
Hồi đó ta đã đẩy vài đứa ra
Hồ Diệu Bang(*) chết rồi mà
Triệu Tử Dương(*) lập tức ta thanh trừng
Lý Bằng(*) ấp úng ngập ngừng
Trần Hy Đồng(*) cũng đã từng chắn che
Dương Thượng Côn(*) phải…im re
Liên Hiệp Quốc chịu, hết bề điều tra!
- Hít Le:Hai nhăm năm đã trôi qua
Sư Phụ chắc cũng lo xa hết rồi
Con xin mạo muội một lời:
Chính con chẳng dám giết người Đức con
“Dân tộc thượng đẳng” vẫn tôn
Chỉ giết Do Thái không hơn đâu mà
Sư Phụ ở Căm Bốt Đa
Giết hơn hai triệu thật là…sướng tay!
Hậu duệ Sư Phụ gần đây
Dân Duy Ngô Nhĩ hàng ngày…thịt ngon!
“Phát xít” con vẫn bảo tồn
Xin dâng lên Đấng chí tôn là Người!
-  Đặng Tiểu Bình:Đặng Tiểu Bình liền cả cười
Phát Xít ta đã gấp mười lần mi
Danh hiệu đó đúng quá đi!
Nhưng mà thằng Hít ngu si nghe này:
Cộng Sản ta vốn rất hay
Do, vì…dân cả, hàng ngày nói ra
Dân làm chủ nước vẫn…ca
Nay nhận “Phát Xít” nghĩa là đi…tong
Phát Xít ta để trong lòng
Đứa nào chống lại chớ hòng ngo ngoe
Chỉ có…đi không có về
Cho nên chúng phải nhất tề…miệng câm
- Hít Le:Dân thường sao Sư Phụ căm?
Giết lia giết lìa hay nhầm gì chăng?
-  Đặng Tiểu Bình:Hít Le! Ngu quá! Cái thằng!
Dân số Đại Lục cứ tăng từng ngày
Tỷ bốn trăm triệu rồi đây
Ngỗ ngược phải loại để thay…trung thành
Cái này ta học theo anh
Thông minh giết bớt để thành độc tôn
Cái thằng nhóc Việt thật khôn
Đánh Mỹ ta bảo chúng dồn vào Nam
Để miền Bắc chúng ta…kham
Thế mà nó biết, chẳng làm theo ta
Nhập nhoạng ta chiếm Hoàng Sa
“Nhờ bạn giữ hộ” thế là…xơi ngon
Tám tám… chén Gạc Ma luôn
Hải Quân của chúng đâu còn dám ra!
- Hít Le:Thưa Sư Phụ, Tập đại ca
Hậu duệ Sư Phụ thật là lừng danh
Mang Giàn Khoan…khủng ra tranh
Vẽ đường…mười đoạn quyết dành biển Đông!
-  Đặng Tiểu Bình:Tập Cận Bình ta hài lòng
Danh hiệu “Đế Quốc” chắc xong kỳ này
“Phát xít”,”Đế Quốc” quá hay!
Bá chủ Thế Giới về tay ta rồi!
- Hít Le:Con lo lắm Sư Phụ ơi!
Thế Giới phẫn nộ mọi người đấu tranh
Cùng nhau liên kết, liên minh
Chi Na chắc sẽ…tan tành...như con!
-  Đặng Tiểu Bình:Hít Le! Láo quá! Liệu hồn!
Còn mi thì vẫn đang còn ta đây
Hồi sau sẽ rõ nhé, bay!
                           Chúng ta cùng đợi việc này xem sao!

                                                                         L.T.H.

(*) Các nhân vật cầm quyền Chi Na 1989: Hồ Diệu Bang nguyên Tổng bí thư lúc đó mới chết chuẩn bị làm lễ tang; Triệu Tử Dương Tổng bí thư kế nhiệm ủng hộ Biểu tình bị thanh trừng ngay; Lý Bằng Thủ tướng; Trần Hy Đồng Thị trưởng Bắc Kinh; Dương Thượng Côn Chủ tịch nước. Giang Trạch Dân là bí thư Thượng Hải. Đặng Tiểu Bình tuy không ra mặt nhưng chính là Thủ phạm vụ Thiên An Môn!

Ảnh minh họa sưu tầm:
1. Adolf Hitler - Đặng Tiểu Bình
2. Xe thiết giáp của PLA tiến vào Hong Kong từ cửa ngõ nối với thành phố Hoàng Cương, tỉnh Hồ Bắc. Ảnh: Tân Hoa xã.
3. Vụ thảm sát Thiên An Môn ngày 4/6/1989 bọn cầm quyền Chi Na đã cho xe tăng cán nát và xả súng giết hàng nghìn người biểu tình!

    



Thứ Năm, 29 tháng 8, 2019

HỜN GHEN. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP)

HỜN GHEN

Hờn ghen- thuộc tính của tình yêu
Ai không vướng vất? ít hay nhiều!
Khi yêu chỉ muốn mình duy nhất
Hiểu lầm, tai hại biết bao nhiêu!

Mọi thứ rõ ràng trước mắt em
Lòng em mới thấy thật dịu êm
Chỉ thoáng mờ trong làn sương mỏng
Thì trái tim em bỗng sôi lên!

Một chút ghen ghen, chút giận hờn
Tô điểm tình yêu thắm thiết hơn
Đừng cho lửa bốc cao ngùn ngụt
Thì chắc tình yêu cháy rụi luôn!

Ta đã tìm nhau suốt cuộc đời
Nay thấy tình yêu đích thực rồi
Đứng bên chân núi, nhìn ngọn núi
Nào thấy gì đâu nữa em ơi?


L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

Thứ Tư, 28 tháng 8, 2019

HOAN HÔ LUẬT PHÁP! Thơ. Lê Trường Hưởng

https://thanhnien.vn/thoi-su/ong-nguyen-huu-linh-bi-tuyen-18-thang-tu-1118016.html

HOAN HÔ LUẬT PHÁP!

Hoan hô Luật pháp thật nghiêm minh!
Xử đúng tội danh Nguyễn Hữu Linh
“Nựng cháu” dâm ô là cố ý
Cưỡng hôn biến thái chẳng vô tình
Cầm cân không để cân nghiêng lệch
Nẩy mực giữ cho mực đúng hình
Chức trọng quyền cao không gượng nhẹ
Khách quan rất đáng được tôn vinh!

L.T.H.

Video minh họa sưu tầm 



KỶ NIỆM THUỞ THIẾU THỜI…Văn xuôi. Lê Trường Hưởng (Đăng ở TLHNK)

KỶ NIỆM THUỞ THIẾU THỜI…

Thuở thiếu thời tôi sống ở quê, trong Làng Vân Hồ nhỏ bé nhưng xinh đẹp của tôi; Với những vườn rau xanh ngắt, Vườn cây ăn quả xum xuê trĩu cành; Với những cái Ao to nước trong thả cá, và cả hồ Bẩy Mẫu rộng mênh mông tưởng như không thấy bờ…
Suốt từ khi mới ra đời đến khi đã thành một cậu thiếu niên, tôi gắn bó cùng quê với đầy ắp những kỷ niệm…
Có lẽ vì thế nên tôi yêu nông thôn với tình yêu nồng nàn tha thiết. Mỗi khi có dịp đến các vùng quê là tôi lại mê mẩn trước những Cây Đa, Giếng nước, Sân đình, những Lũy tre xanh ngắt, những cánh đồng lúa chín vàng…
Ngay cả bây giờ tôi vẫn mơ có được ngôi nhà xưa “ba gian hai chái” lợp ngói ta mát rượi, trước là một mảnh vườn, đằng sau là một cái ao nhỏ…Giữa chốn phồn hoa đô hội, đất chật, người đông này đúng là một ước mơ…xa xỉ lại viển vông nữa!
Trước đây, mỗi khi phải xa Hà Nội- Thời chiến tranh vào Chiến trường, thời bình đi công tác, là tôi lại đau đáu nỗi nhớ quê hương…
Tới nay đã bước vào tuổi “U80” tôi bỗng đốc chứng thỉnh thoảng lại nhớ về kỷ niệm thuở thiếu thời đến cồn cào đứng ngồi không yên. Những lúc như vậy, tôi phải cố trấn tĩnh, nhắm nghiền mắt để cho dĩ vãng hiện lên như một cuốn phim được chiếu lại…
Thuở ấy trong Làng Vân Hồ, hàng xóm của nhà tôi là nhà ông Hai. Ông bà có bốn người con, hai trai đầu, tiếp đến một gái, cuối cùng là cậu út kém tôi hai tuổi. Hai anh đầu Chu và Toàn lớn hơn tôi đến sáu, bẩy tuổi nên tôi chỉ dám lễ phép chào, không dám…chơi, mặc dù hai anh đều đánh Ghi Ta rất hay, và tôi mê tiếng đàn của hai anh lắm!
Tôi thân với chị Yên, hơn tôi đến bốn tuổi. Chị quý tôi lắm vì chị hay nhờ tôi làm Thủ công và viết bài Luận hộ chị ( Chị đi học đã muộn lại còn bị “đúp” nên học cùng lớp với tôi ). Tôi cũng thân với thằng Bình, nó hay rủ tôi đánh đáo, chơi khăng, bắt cá rô rạch mỗi khi có trận mưa rào, rồi đi bơi ở ao nhà, có khi cùng với mấy anh lớn ra bơi cả ở hồ Bẩy Mẫu!
Nhưng người tôi thân nhất lại là ông Hai! Nói là “thân” có vẻ như hơi hỗn vì ông Hai là bậc cha chú chứ đâu bằng vai phải lứa? Rất may đó lại là sự thực! Ngoài thời gian dành cho các việc như đã nói ở trên, tôi gắn với ông Hai cứ như hình với bóng! Bởi nhà ông có một khu vườn rộng và cái ao to ở cuối khu vườn.
Ông Hai là người làm vườn rất giỏi, trong vườn ông trồng nhiều cây ăn quả mùa nào thức nấy như Bưởi, Khế, Ổi, Cam, Chanh, Na, Mít, Lựu…Ông dành vài luống đất để trồng Đào, Quất và một số loại Hoa. Một góc vườn trồng các loại rau theo mùa…Vườn rộng lại nhiều cây cối các loại nên ông Hai gần như suốt ngày cặm cụi trong vườn; Hết tưới bón, tỉa lá lại ghép cành…Thấy tôi cũng yêu thích vườn tược lại “nhanh nhẹn, sáng ý” ông Hai bằng lòng lắm, coi tôi như phụ tá của ông, hết lòng chỉ dạy tôi về đặc tính của từng loại cây, cách ươm trồng chăm bón. Đặc biệt ông dạy tôi cách ghép cành để cho ra đời những cây mới.
- Một Cây trồng theo cách bình thường phải 3 năm mới bói quả, nhưng một Cây do ghép cành 1 năm đã bói quả ngay- Ông bảo vậy.
 Thoạt đầu ông cho tôi “thực tập” trên cành khô, khi thành thạo rồi ông mới cho tôi “Thực hành” trên cành tươi, còn chỉ dẫn tỉ mỉ cách “bó giò” cách tưới tắm cho mau ra rễ. Hồi ấy tôi đã làm sao biết được những Mít Su Rin, Đác Uyn, Men Đen…Nên tôi coi ông như nhà làm vườn giỏi nhất! Lại càng phục ông vì cứ đúng dịp Tết là Đào Bích nở đỏ rực, Đào Phai màu cánh Sen tươi tắn còn Quất quả chi chít vàng rực một góc vườn!
Ngoài làm vườn ông Hai còn nuôi một số loại chim; Trong số đó tôi thích nhất là chú Yểng lông màu nâu tía và chú Cò lông trắng như tuyết. Chú Yểng biết nói, cứ thấy bóng người vào là:
-  Nhà có khách! Nhà có Khách!
Giọng y như một đứa trẻ mới biết nói sõi! Còn chú Cò suốt ngày lò dò theo chân hoặc loanh quanh bên ông chủ trông rất buồn cười! Tôi cũng…được như vậy, có lẽ vì tôi hay mang cá sang ( Ông Hai hay nhờ mẹ tôi đi chợ Mơ mua cá Lành Canh và cá Thầu Dầu thức ăn khoái khẩu của Cò ). Thấy tôi, chú Cò chạy ngay ra vừa xộc lấy xộc để từng con cá một, mắt vừa nhìn tôi ra vẻ cám ơn lắm! Chú Cò này có biệt tài bắt Ruồi nhanh như chớp! Hầu như không có con Ruồi nào thoát được cái mỏ dài nhọn hoắt sau một cú táp của nó! Bởi vậy tôi và chị Yên hay học ngoài vườn mà không bị Ruồi Muỗi quấy nhiễu. Một hôm không thấy chú Cò đâu, tôi hỏi, ông Hai như chợt nhớ ra cùng tôi ngơ ngác nhìn lên các ngọn cây tìm mà chẳng thấy đâu!
- Thôi nó bị người ta bắn hay bắt mất rồi! Ông Hai thở dài…
Tôi tiếc ngẩn tiếc ngơ đến mấy ngày, lúc nào ra vườn cũng dáo dác nhìn lên cây tìm kiếm…
Một tháng, hai tháng, rồi ba tháng trôi đi chẳng còn hy vọng gì nữa…
Bỗng một hôm đang ngồi học ngoài vườn, tôi nghe thấy tiếng
- Cò…Cò…Cò…
Tôi vội nhìn lên khoảng trời trống của khu vườn thấy 1 chú Cò vừa kêu vừa bay lượn mấy vòng rồi xà xuống đậu ở 1 cành Ổi thấp!
- Cò về rồi! Cò về rồi! Tôi vừa reo to vừa chạy bổ vào trong nhà, lúc ấy ông Hai đang làm gì đó trong phòng.
- Đâu? Đâu? Đâu?...Ông Hai cũng kêu lên rồi cùng tôi chạy ra vườn.
- Đúng nó rồi! Đúng nó rồi! Ông Hai nhận ra ngay vì ông đeo 1 chiếc vòng vào chân trái nó.
Thấy ông Hai, chú Cò vội đáp xuống đậu lên vai ông!

Mừng quýnh, tôi vội chạy về nhà tôi ( nhà tôi và nhà ông Hai chỉ ngăn cách bởi một hàng rào là các bụi Duối ken dày đặc, ông Hai đã mở một khe vừa đủ cho tôi lách qua, khỏi phải vòng ra cổng ) bê luôn cái bình tôi thả mấy chú Săn Sắt, Cá Cờ mới câu được sang. Chú Cò với vẻ quen thuộc đứng chờ. Tôi thò tay vào bình bắt từng con cá giơ ra. Chú Cò xộc lấy xộc để từng con chắc là đói lắm! Từ đó chú chẳng đi đâu cả suốt ngày lò dò hết trong nhà lại ra vườn…
 Thỉnh thoảng, thường là vào buổi chiều, mấy ông bạn thân của ông Hai từ trên phố xuống chơi. Tôi nghiễm nhiên thành cậu bé hầu Trà. Thoạt đầu tôi pha trà vào chiếc ấm gan gà, chờ ngấm rót ra mấy chiếc chén mắt Trâu bé xíu ( Ông Hai huấn luyện cách thức cho tôi kỹ lắm! ) rồi rước các Cụ xơi nước! Chuyện trò hàn huyên chán chê, các cụ quay sang xướng họa và ngâm vịnh thơ Đường!
Tôi vội dẹp bỏ bộ Trà đi thay vào đó bộ chén uống rượu, lấy chai rượu trong vắt như nước mưa trong tủ Chè ra hầu rượu các cụ trong vai “Tửu bảo” như ông Hai gọi đùa. Thường thì các cụ nhấm nháp với Lạc rang húng lìu mua của “Ông Tầu phá xang” nào đó trên phố mang xuống hoặc với vài quả Ổi, quả Khế trong vườn rất sẳn. Rượu được vài tuần một ông cao hứng ra ngay bài xướng, các ông khác thay nhau họa lại, huynh huynh, đệ đệ mười phần tương đắc. Thỉnh thoảng có ông lại vỗ đùi đánh đét một cái khen từ nọ từ kia của bạn đắt quá, thế mà mình không nghĩ ra! Cũng có hôm các ông không “chơi” thơ Đường mà “chuyển gam” sang “chơi” thơ tiếng Pháp. Cách xưng hô cũng thay đổi, không “huynh huynh”, “đệ đệ” nữa mà toàn “Toa” với “Moa”. Hết ông này đến ông khác đọc các bài thơ của nhiều nhà thơ lừng lẫy người Pháp như
Molière, François Villon, Paul Claudel, và Jacques*…gì gì đó tên dài quá tôi không nhớ hết. Hồi đó tôi học tiếng Pháp võ vẽ ghi được vài cái tên còn Thơ các ông đọc bằng “tiếng” Hán Việt và tiếng Pháp thì tôi chịu chết chẳng hiểu mô tê gì cả nhưng vẫn say sưa nghe và cảm thấy hay lắm!
Có lẽ thấy tôi là thính giả duy nhất mặt cứ ngây ra say sưa nghe như uống từng lời, các ông đâm ra khoái lại càng hứng chí hơn.
Thỉnh thoảng các ông ở lại dùng bữa tối với ông Hai sau đó đánh Tổ Tôm có khi thâu đêm với nhau. Những lúc như thế tôi “hết nhiệm vụ” rút lui nhanh về nhà. Anh Chu hay anh Toàn thế chân tôi “chia bài hầu các cụ”. Hai anh chia bài Tổ Tôm rất “nghệ” chẳng kém gì đánh Ghi Ta!...
 Bỗng nhiên ( có lẽ người lớn bàn với nhau tôi không được biết ) năm 16 tuổi chị Yên lấy chồng! Ông bà Hai gả chị cho một gia đình trên phố hàng Đào nghe nói giầu lắm! Hôm họ đến đón dâu, tôi đi ngay sau chị cùng với đoàn người; Ra tới đầu làng, trước khi bước lên xe hoa, chị quay lại, hai bàn tay xinh xắn của chị nắm chặt lấy hai bàn tay tôi lặng lẽ không nói, mắt chị nhòa lệ…
 Cuộc sống yên bình và thi vị ấy theo thời gian cứ êm đềm trôi đi…
Thế rồi cái năm ấy, cái ngày ác nghiệt ấy đột nhiên ập đến. Chuyện xảy ra với ông Hai và gia đình cứ như trong…Kiều: phải chịu
Tiếng oan dậy đất, án ngờ lòa mây!  Ai nấy Mặt trông đau đớn rụng rời/Oan này còn một kêu trời…,nhưng xa!
Sau này tôi mới biết cái năm ấy không riêng gì gia đình ông Hai mà rất nhiều gia đình ở Nông thôn miền Bắc cũng lâm vào cảnh ngộ ấy!
Từ đó đến nay, đã hơn sáu mươi năm trôi qua, người ta đã cố quên đi, nên tôi cũng không nhắc lại làm gì nhất là phải viết đến Chương buồn…
Kỷ niệm thuở thiếu thời của tôi thật đẹp đẽ ! Tôi không bao giờ quên!

L.T.H.

* Nhà thơ Pháp Jacques Romain Georges Brel    

Ảnh minh họa sưu tầm

1. Cây Đa làng Vân Hồ xưa
2. Hồ Bẩy Mẫu
3. Hồ Bẩy Mẫu nhìn từ phố Vân Hồ 3 (Làng Vân Hồ cũ)



Thứ Ba, 27 tháng 8, 2019

THU HÀ NỘI ĐÂU? Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở TL-HNK)

THU HÀ NỘI ĐÂU?

Hà Nội Thu mà chẳng thấy đâu!
Chang chang nắng lửa ở trên đầu
Ầm ầm chỉ thấy mưa mùa Hạ!
Tí tách không nghe giọt tháng Ngâu
Ngơ ngác trông trời lòng tiếc nuối
Thẫn thờ ngắm cảnh dạ thêm sầu
Hồ Gươm hàng Liễu nghiêng buồn bã
Hà Nội Thu mà chẳng thấy đâu!



L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

HẠT BỤI. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP)

HẠT BỤI

Anh ơi! tình yêu đâu phải là hạt bụi?
Mà anh bàng hoàng giơ tay định...phủi
Muốn giũ sạch đi cả một mối tình
Mối tình sáng trong, đẹp đẽ lung linh
Trong biển tình yêu bỗng nhiên tìm thấy
Sao tha thiết, sao nồng nàn quá vậy
Sâu lắng, dịu êm, rạo rực con tim
Thuở ban đầu như được tái hiện lên
Khắc khoải, đắm say, ngọt ngào, mạnh mẽ
Tình yêu vẫn mang sắc màu như thế
Hờn giận, nhớ thương, mong đợi, vui buồn...
Chút sóng lăn tăn, chút gió qua luôn
Tình yêu không như mặt hồ phẳng lặng
Tình yêu cũng xen lẫn vào vị đắng
Nhưng không là hạt bụi anh ơi
Là hạt ngọc đó anh! đừng để rớt rơi!


L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

LONE LOVE. Thơ. Lê Trường Hưởng

LONE LOVE

( Lời nữ quái Lê Thị Hiền )

Lone góa bụa chính là..Ta!
Vờ (V) đỏ đè en (n) viết đó mà
Lại hóa tình yêu vừa xuất hiện
Bỗng thành đôi lứa mới bày ra!
Thông minh nên chữ chơi như thế
Ngu dốt dám ăn nói vậy à?
Cho ế chồng luôn đồ xấu xí!
Cô đơn lẻ bóng giống như…Ta!

L.T.H.

* Lone tiếng Anh có nghĩa là cô đơn, cô độc, góa bụa
Lone chữ “V” đỏ viết đè lên chữ “n” thành Love lại có nghĩa là yêu!

Video và ảnh minh họa sưu tầm


Thứ Hai, 26 tháng 8, 2019

PHỐ…HÀN NHỰA. Văn. Lê Trường Hưởng (Đăng ở TL-HNK)

PHỐ…HÀN NHỰA

Đó là phố Nguyễn Công Trứ, đoạn từ ngã tư phố Huế-Nguyễn Công Trứ-Tô Hiến Thành ( thời xưa vẫn gọi là Ngã tư nhà Rượu ) đến ngã ba Hòa Mã-Nguyễn Công Trứ.
Thời bao cấp, hai bên vỉa hè đoạn này có đến hàng chục người bầy “Đồ nghề” là những chiếc lò than nhỏ nướng các dụng cụ bằng sắt để hàn dép nhựa. Hồi đó dép nhựa Tiền Phong quí hiếm được “phân phối” chứ không bán ngoài; Khi dép bị đứt hoặc rách người ta đưa đến đây để hàn. Dưới bàn tay khéo léo của các bác thợ…đường, đôi dép lại lành lặn trông như chưa bị làm sao! Không chỉ dép Tiền Phong mà các loại dép “gia công” cũng được hàn vá rất đẹp…đi còn chán!
Sau năm 1975, người ta mang từ miền Nam ra cơ man nào là xe máy cũ, nhiều chiếc bị nứt hoặc rách yếm. Lập tức đoạn phố này chuyển đổi từ hàn dép nhựa sang hàn…yếm xe máy. Nhiều chiếc yếm xe máy cũ rích rách nhiều chỗ được hàn và “mông má” trông lại…long lanh.
”Phố hàn nhựa” tồn tại như thế một thời gian khá dài, sau một phần vì trật tự đô thị không cho phép cản trở vỉa hè, phần vì Xe máy đã được nhập khẩu và sản xuất nhiều trong nước, nên Phố thì còn mà nghề hàn nhựa biến mất lúc nào không hay.  
Một thời khó khăn một thời khắc phục như thế đó!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm


GHEN. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP)

GHEN

Ghen, người ta bảo là yêu
Có yêu thì mới có nhiều cơn ghen
Ghen là gia vị tăng thêm
Làm tình yêu thắm thiết lên nhiều lần
Ghen bao nhiêu mới là cần?
Nào ai tính được ra phần trăm đây?
Xin hãy ghi nhớ điều này:
Máu Hoạn Thư quá có ngày...chia ly!


L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

VI PHẠM…GIÁ RẺ! Thơ. Lê Trường Hưởng

Nữ hành khách chửi rủa thậm tệ nhân viên hàng không bị phạt 200 nghìn


VI PHẠM…GIÁ RẺ!

Vi phạm bây giờ…rẻ lắm thay!
Hai trăm nộp phạt quá…bèo này!
Vì sàm sỡ bé trong thang máy
Bởi chửi bới người ở cửa bay
Điều Luật không nêu cho khoản đó?
“Chế tài” chưa định với điều đây?
Giống như khuyến khích thêm hành động
Nếu thích cứ làm rõ thật hay!

L.T.H.

 Video sưu tầm



Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2019

NHẦM SÀN NHẦM VAI! Thơ. Lê Trường Hưởng

Cấm bay 12 tháng nữ công an chửi mắng nhân viên hàng không

NHẦM SÀN NHẦM VAI!

Sàn Bắc mà sao…diễn phía Nam?
Chí Phèo vai khó cố mà kham!
Mảnh Sành đạo cụ…không mang sẵn?
Lời thoại sổ tay…chắc chẳng làm?
Rạch mặt lăn đùng là tốt nhất
Chửi thề vu vạ nhớ đừng ham
Cả hai nhầm lẫn nên không đạt
Bị loại phen này ắt phải cam!

L.T.H.

Bà Lê Thị Hiền sẽ bị cấm vận chuyển bằng đường hàng không từ ngày 27/8/2019 đến 26/8/2020. (Ảnh cắt từ clip)

LÔ GÍCH GÌ? Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP & TL-HNK)

LÔ GÍCH GÌ?

Lô gích gì người tốt gặp rủi ro
Còn kẻ xấu luôn mỉm cười may mắn?
Lô gích gì người tốt hay lận đận
Kẻ xấu kia luôn sung sướng, ung dung?
Lô gích gì người tốt vị cái chung
Còn kẻ xấu vị cá nhân vụ lợi?
Lô gích gì người tốt hay nghèo đói
Kẻ xấu kia luôn phè phỡn, nhởn nhơ?
Lô gích gì kẻ xấu cứ trơ trơ
Còn người tốt đau nỗi đau đồng loại?
Lô gích gì kẻ xấu như sống mãi
Còn người hiền không mấy thọ được lâu?
Phải hỏi ai và hỏi mãi nơi đâu?
Hỏi Chúa Giê Su đau nỗi đau câu rút.
Hỏi Phật Thích Ca trên toà sen nghi ngút.
Hỏi Thánh A La đang ngự ở trên trời.
Sao chư vị trầm tư không thấy trả lời?
Đành chép miệng, thở dài rồi tự bảo:
Không người tốt-chúng ta-không tồn tại trên đời!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

Thứ Bảy, 24 tháng 8, 2019

BIỂN CẢ VÀ TÌNH YÊU. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP)


BIỂN CẢ VÀ TÌNH YÊU

Không nhiều sóng gió không là biển cả
Chưa nhiều cay đắng chưa phải tình yêu
Có những mối tình trắc trở biết bao nhiêu
Và không ít chuyện tình đắng cay, lỡ dở…
Tình yêu là những sợi dây oan trái đó
Nhưng Tình yêu cũng bay bổng,mộng mơ
Như thuỷ triều dâng vô bến, vô bờ
Như sóng biển xô cuồng say ào ạt
Như bờ cát dài luôn luôn khao khát
Phẳng lặng, êm êm, dịu ngọt, hiền hoà
Ôm những con sóng vào lòng âu yếm, thiết tha
Nếu gió không lặng yên, sóng cả đâu dừng lại
Và mưa lớn cũng không ngừng như muốn còn trút mãi
Tình yêu thật bao la và cũng thật diệu kỳ
Gần mà xa, thực như mơ, chẳng giống một thứ gì
Yêu vẫn là yêu, biển ngàn đời là biển
Cũng thật lạ lùng, khi tình yêu diễn biến
Là người ta lại so sánh với biển khơi
Biển cả và tình yêu sao giống quá đi thôi!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm


ĐÂU CHỈ MẠNG NGƯỜI! Thơ. Lê Trường Hưởng

Người đưa đón trẻ trường Gateway: "Xem video không thấy cháu L. xuống khỏi xe nhưng tôi khẳng định cháu L. đã xuống"

ĐÂU CHỈ MẠNG NGƯỜI!

Chuyện bé tử vong thấy…nhỏ nhoi?
Nên hai tuần lễ đã qua rồi
Điều tra lặng lẽ không công bố
Dư luận sục sôi muốn trả lời
Khuất tất gì chăng nên cố…giấu?
Lem nhem chi đó gắng cho…xuôi?
Thượng hô mà Hạ…im như thóc
Nên nhớ đây đâu chỉ mạng người!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2019

TIẾNG KHÓC TIẾNG CƯỜI. Thơ. Lê Trường Hưởng (Đăng ở CLBB&TFBHP&TL-HNK)

TIẾNG KHÓC TIẾNG CƯỜI


Con người ta khi vừa mới ra đời,
cất tiếng khóc-mà không cười, sao nhỉ?
Một câu hỏi trùm lên bao thế kỷ.
Đến hôm nay, đâu có dễ trả lời!
Phật bảo rằng: vì bể khổ cuộc đời,
và tình là những sợi dây oan trái.
Một con người suốt cuộc đời từng trải,
dù thép gang cũng đã phải khóc than.
Khóc vì nhân tình thế thái trần gian.
Khóc vì muôn vàn những cảnh đời ngang trái.
Khóc vì vô vàn những nỗi đau đồng loại.
Khóc vì cuộc đời sao lắm nỗi bất công.
Khóc vì con người sao có kẻ tàn hung,
chà đạp cả lên Luân Thường, Đạo Lý.
Khóc vì tiếng cười sao hiếm hoi đến thế?
Ngay cả khi cười cũng nước mắt tuôn rơi!
Phải làm gì bớt tiếng khóc, thêm tiếng cười?
Cho cuộc sống nở đầy hoa, tràn nắng!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm

TRANG MẠNG MADE IN VIETNAM! Thơ. Lê Trường Hưởng

“Điểm danh” 11 mạng xã hội ưa thích của người Việt Nam

TRANG MẠNG MADE IN VIETNAM!

Trang Mạng Việt Nam của chúng ta
Gia Lô (Zalo) rồi tiếp đến Mô Cha (Mocha)
My an ma Nhật đều yêu thích
Hàn Quốc Đài Loan Mỹ ngợi ca
Trăm triệu người dùng trên Thế giới
Nửa dân số chọn ở sân nhà
Tự hào trí tuệ không thua kém
Lô Tút (Lotus) Bông Sen lại sắp ra!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm
1- Biểu tượng Trang mạng Zalo ( Ra đời năm 2012 )
2- Biểu tượng Trang mạng Mocha ( Ra đời năm 2016 )



Thứ Năm, 22 tháng 8, 2019

ĐẤT…KHỦNG XÂY CHÙA! Thơ. Lê Trường Hưởng

Bộ trưởng TN&MT: Việc cấp hàng ngàn ha đất xây chùa Bái Đính, Tam Chúc chưa rõ ràng

ĐẤT…KHỦNG XÂY CHÙA!

Đất khủng giao cho các “Đại gia”
Xây Chùa diện tích đến nghìn ha
Tâm linh du lịch choàng tên đó
Tín ngưỡng tự do khoác áo mà
Đồng ruộng lúa màu trồng sẽ hết
An ninh lương thực lấy đâu ra
Lãi gì sánh được buôn…thần thánh
Xử lý nghiêm minh chớ bỏ qua!

L.T.H.

Ảnh minh họa sưu tầm
1. Chùa Ba Vàng Quảng Ninh
2. Chùa Bái Đính Ninh Bình
3. Chùa Tam Chúc Hà Nam