VUI…TRÀO PHÚNG!
Chữ lâu sợ mốc
vội đem…phơi
Viết mãi làm chi chán sự đời.
Thế thái Luân
thường mà…vứt bỏ
Nhân tình Đạo
lý lại…buông rơi
Biểu dương đã sớm không còn ý
Ca ngợi lâu nay cũng cạn lời.
Trào phúng nảy ra vui mấy tứ
Ta ngồi bàn phím gõ xem chơi…
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét