Thứ Bảy, 16 tháng 4, 2022

CAO NGUYÊN ĐÁ ĐỒNG VĂN. Thơ. Lê Trường Hưởng

CAO NGUYÊN ĐÁ ĐỒNG VĂN

 

Di sản thiên nhiên đứng giữa trời

Xa gần du khách đến thăm chơi

Chập chùng núi biếc xen xen đứng

Bát ngát sương mờ tách tách rơi.

Ruộng bậc thang nhiều không thể bớt

Thác  đầu nguồn lắm chẳng hề vơi.

Công Viên Địa Chất sao phong phú

Thắng cảnh tô thêm đẹp cuộc đời.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


CHẲNG CÓ SAI! Thơ. Lê Trường Hưởng

CHẲNG CÓ SAI!

 

Sinh tính do trời”…giống của ai?

Phá gia chi tử lại vô tài

Cái hay cái đẹp thường qua mắt

Điều tốt điều lành vẫn bịt tai

Buông thả ăn chơi lao đắm đuối

Chuyên cần học tập bỏ dùi mài

Cá không ăn muối nên ươn hỏng

Lời dạy Tiền nhân chẳng có sai!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


ÔI! BA MƯƠI THÁNG TƯ! Thơ. Lê Trường Hưởng

 ÔI! BA MƯƠI THÁNG TƯ!

 

Một nửa nước vui nửa nước buồn*

Đến nay sao lệ vẫn trào tuôn?

Trong cùng ngoài nước thù không cởi

Gà một mẹ sinh hận giữ luôn

“Hòa hợp” vì sao còn vướng mắc?

“Một lòng” nguyên cớ vẫn hai nguồn?

Khát khao mong mỏi ngày sum họp

Dân tộc Việt Nam dứt nỗi buồn…

 

L.T.H.

* Lời Thủ Tướng Võ Văn Kiệt

Hình minh họa sưu tầm


ĐỘC ẨM. Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐỘC ẨM

 

Tri kỷ tri âm chẳng thấy đâu?

Cô đơn hiu quạnh ở trên lầu

Đèn tàn rèm tối buông nhanh chóng

Trăng úa màn đen ập rõ mau

Bông Cúc đâu còn tươi thắm sắc

Đóa Hồng như đã nhạt phai màu

Ngất ngư độc ẩm quên sầu muộn

Tri kỷ, tri âm chẳng thấy đâu?

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

THẤT TÌNH! Thơ. Lê Trường Hưởng

THẤT TÌNH!

 

Chợt thấy cụ ông đứng thẫn thờ

Đoán không sai đó một Nhà Thơ

Lân la bắt chuyện mà kinh ngạc

Tiếp cận hỏi han thật bất ngờ:

“ Bà ấy chối từ không yêu đươc

Các con nhờ cậy chẳng sao ngơ!

Thất tình tuổi hạc…đau như trẻ

Nào dám trách ai đã hững hờ!”

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

THẬT ĐÁNG CHÊ! Thơ. Lê Trường Hưởng

THẬT ĐÁNG CHÊ!

 

Lớp trẻ bây giờ…”hiện đại” ghê!

Vừa quen nhau đã vội đưa về

Chàng trai học dở chưa thành đạt

Cô gái phá ngang chửa thạo nghề

Anh chị khuyên can không chấp nhận

Mẹ cha răn dạy chẳng thèm nghe

Vợ chồng chung sống đâu hòa hợp

Đã sớm chia tay thật đáng chê!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ANH YÊU EM! Thơ. Lê Trường Hưởng

ANH YÊU EM!

( Chiết Tự )

Anh đắm say đâu chỉ có thơ

Nhiều nguồn cảm xúc vẫn đang chờ

Ham mê  viết lách đêm nằm mộng

Yêu đắm vịnh ngâm sáng đứng mơ

Êm ái chữ câu như ngóng đợi

U thâm  ý tứ tựa mong chờ

Em ơi có hiểu lòng chăng tá?

Mòn mỏi mong xe tóc kết tơ!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

CẬU ÔNG TRỜI! Thơ. Lê Trường Hưởng

CẬU ÔNG TRỜI!

 

Xù xì gai góc một làn da ,

Góc bếp ngoài sân ở nhà

Sâu bọ hại mùa kiên quyết diệt!

Côn trùng gây bệnh có đâu tha?

Ngọc Hoàng Thượng đế kêuông Cậu

Đồ Cóc nhân gian gọigiáo già

Hạn hán khô cằn lên…bảo cháu

Mưa to trời đất lại giao hoà!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


 

QUẠT MO. Thơ. Lê Trường Hưởng

QUẠT MO

 

Bẹ Cau khô nỏ của Trời cho

Làm quạt thằng Bờm đã gọi “Mo”

Phành phạch tay khua không thể rách

Day day mông đặt chẳng hề co

Rét Đông độn ngực sao mà ấm

Nắng Hạ che đầu nóng khỏi lo

Đơn giản lại mang nhiều tác dụng

Phú Ông mê gạ đổi con Bò!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

HÓA…BUNG XUNG! Thơ. Lê Trường Hưởng

HÓABUNG XUNG! 

( Bát vĩ đồng âm )

Thế thời thời thế thật lung bung

Tình nghĩa nghĩa tình thấy tứ tung

Giao tiếp tiếp giao càng lúng túng

Thân gần gần gũi vẫn lùng bùng

Kết đoàn đoàn kết sao nao núng

Chia rẽ rẽ chia cứ phập phùng

Đừng để trong nhà thêm lủng củng

"Lấy dân làm gốc" hóabung xung!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

TRĂNG TRÊN PHỐ. Thơ. Lê Trường Hưởng

TRĂNG TRÊN PHỐ


Phố
đèn sáng rực vẫn thèm trăng

Nhớ nhớ mong mong bóng chị Hằng

Ngơ ngẩn ngoài hiên ngồi ghế tựa

Thẫn thờ bên cửa kéo rèm giăng

Ánh vàng lan tỏa như ban thưởng

Sáng dịu trùm lên tựa đãi đằng

Cảm xúc dâng trào như sóng cuộn

Tứ thơ chợt nẩy viết càng hăng.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

THÔI RỒI THÔI HẾT! Thơ. Lê Trường Hưởng

THÔI RỒI THÔI HẾT!

 

Thôi rồi hết lượn cứ quành quành

Thôi hết ầm ừ đổ lỗi quanh

Thôi hết một thời mua chức tước

Thôi rồi cái thuở bán quyền danh

Thôi rồi chết cả bầy sâu bọ

Thôi hết tiêu ma lũ tưởi tanh

Thôi hết tác oai cùng tác quái

Thôi rồi vô khám cưỡng sao đành!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm



SÔNG THU. Thơ. Lê Trường Hưởng

SÔNG THU

( Sắc Thi )

Sông Thu trôi nhẹ nước trong xanh

Mặt nước chiều buông tím sẫm thành

trắng chao nghiêng nơi ruộng lúa

Khói lam lan tỏa mái nhà tranh

Buồm nâu cuộn xuống thuyền neo đậu

đỏ lung liêng cuống bỏ cành

Thôn nữ má hồng lên đứng đợi

Đèn vàng dần sáng ở sau mành

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ĐỔ CHO DÂN! Thơ. Lê Trường Hưởng

 ĐỔ CHO DÂN!

Tiếng xấu đổ Dân cứ tưởng khôn

Nào ngờ quá dại phải…ăn đòn

Quan tham duỗi duỗi tay xòe…đợi

“Nhà khó” thu thu bụng giấu…tuồn

Trí tuệ đồng bào chê thấp kém

Cái đầu Quan chức có cao hơn?

Mua bằng chạy ghế phường vô học

Phận sự không tròn muốn…trút luôn!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


NHỚ QUÊ HƯƠNG...Thơ. Lê Trường Hưởng

NHỚ QUÊ HƯƠNG...

 

Phương xa đau đáu nhớ làng quê

Ngàn dặm quan san vẫn dõi về  

Giếng nước lũy tre lòng đắm đuối   

Sân đình đồng lúa dạ say mê  

Khói lam chiều tỏa vương trên má

Diều sáo trưa vang  dưới nắng hè   

Một thuở thiếu thời bao kỷ niệm

Chôn rau cắt rốn giữ lời thề…

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ĐẦY TỚ…KÊ KHAI TÀI SẢN! Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐẦY TỚ…KÊ KHAI TÀI SẢN!

 

Bao nhiêu tài sản dại gì khai?

Biến báo làm sao mới thật tài!

Của vợ dăm nhà ôm chật nách

Thuộc con vài mẫu gánh đầy vai!

Giả ngô chẳng biết…ngơ y Ngỗng

Vờ ngọng không hay…ngác giống Nai!

Thỏa sức vét vơ cho đẫy túi

Biết nay đã tính cả ngày mai!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ĐÂU PHẢI NHÀ THƠ? Thơ. Lê Trường Hưởng

 ĐÂU PHẢI  NHÀ  THƠ? 

“Nhà thơ” đâu phải chẳng danh "lều"
Chữ nghĩa văn chương đã trót yêu.
Ngơ ngẩn tìm câu khi chập tối
Thẫn thờ chọn chữ lúc sang chiều.
Thời gian dành viết là không ít
Công sức nghĩ suy cũng thật nhiều.
Món nợ ba sinh từ kiếp trước 
Đến nay lo trả cứ đều đều…

 

Đến nay lo trả cứ đều đều…
Kiểm quĩ thời gian chỉ bấy nhiêu
Mang chữ vội vàng ra để…dệt,
Đưa từ nhanh chóng đến mà…thêu
Khổ này càng đọc càng thêm quí
Bài nọ tiếp xem tiếp quá yêu
Ngày tháng không phai nguồn cảm xúc
“Điếc không sợ súng” lại càng...liều!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

HẬU CÔ VÍT! Thơ. Lê Trường Hưởng

HẬU CÔ VÍT!

 

Phố phường xe cộ kín người đông

Cô Vít chào thua trước cộng đồng

Mặt đất tươi  xanh tràn sức sống

Bầu trời hửng sáng ngập màu hồng

Vắc Xin thần dược ngăn lây nhiễm

Đại Dịch yêu ma hết tấn công

Cuộc sống bình yên nay trở lại

Nhờ toàn dân gắng sức ra công!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


MÃI TRỜI XANH. Thơ. Lê Trường Hưởng

 MÃI TRỜI XANH

 

Trong tim luôn khắc bóng hình anh

Đêm ngủ chìm trong giấc mộng lành

Êm ái ngọt ngào cho đến sáng

Dịu dàng đằm thắm tới tàn canh

Phong ba chẳng thể làm xiêu quán

Bão táp không sao cuốn đổ thành

Mong sao thời tiết luôn êm đẹp

Thuận hòa mưa nắng mãi trời xanh.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

CÓ XỨ NÀO…? Thơ. Lê Trường Hưởng

CÓ XỨ NÀO…? 

 

Sập tiệm theo nhau các Đại Gia

Làm ăn phi pháp phải hầu Tòa

Tài hèn chạy mánh bao lâu giấu

Đức mọn lách luồn mới lộ ra

Quản lý vĩ mô thường yếu kém

Điều hành tầm dưới giỏi…còn xa

Khổ dân, nghèo nước cho…thân sướng

Có xứ nào như ở xứ ta?

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


NHỚ HUẾ. Thơ. Lê Trường Hưởng

NHỚ HUẾ


Sông Hương lờ lững chiếc thuyền ai

Dòng nước trong xanh nhẹ chảy hoài

In bóngTràng Tiền khi nắng sớm

Soi hình Thiên Mụ lúc ban mai

Ngự Bình sừng sững bình phong đứng

Thành nội uy nghi án ngữ dài

Nguyệt Biểu Đông Ba cùng Vĩ Dạ

Chợ Dinh, Gia Hội chẳng hề phai…

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm



CÂU CÁ. Thơ . Lê Trường Hưởng

 CÂU CÁ    

                   

Có thú nào bằng câu cá ao                    

Cần Mồi Thính sẵn thật dồi dào                 

Tán cây bóng rợp chờ Trôi đến         

Bè muống dây lan đợi Chép vào           

Chị Diếc lượn lờ len lén tránh                    

Anh Trê hùng hục rất hăng nhào                 

Tưởng ngon đâu biết chui vào giỏ

Trả giá tham mồi thật quá cao!     

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

CÓ NGƯỜI…Thơ. Lê Trường Hưởng

CÓ NGƯỜI…
 

Chẳng khôn không dại chỉ lằng nhằng

Sĩ diện khoe khoang thứ nhố nhăng

Hóng hớt chuyện nhà không chịu kín

Ba hoa việc nước lộ càng hăng

Tài năng chẳng mấy ngờ dư sức

Đạo đức thiếu nhiều ngỡ chật căng

Vô cảm vô duyên vô…toàn diện

Người khinh, kẻ ghét gọi bằng… thằng!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


MỆNH EM…Thơ. Lê Trường Hưởng

 MỆNH EM…


Mệnh Thủy em mang số Tử Vi

 Cuộc đời chìm nổi cũng…ly kỳ

Thoảng qua sầu tủi trong đôi mắt

Thấp thoáng muộn phiền dưới cặp mi

Xinh đẹp khiến bao chàng đắm đuối

Đảm đang xui lắm kẻ cuồng si

Đẩy đưa số phận thành dang dở

Đơn độc đường đời lặng bước đi...

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


NGUYỄN PHƯƠNG HẰNG! Thơ. Lê Trường Hưởng

NGUYỄN PHƯƠNG HẰNG!

 

Khách quan đánh giá Nguyễn Phương Hằng

Tiêu cực đương đầu chống thật hăng

“Từ Thiện Doanh nhân” hàng nhất bảng!

“Mổ Tim Hằng Hữu” chẳng ai bằng!

Nhưng hơi…đanh đá khi giao tiếp

Lại lạm dụng từ lúc nói năng

Dại dột đi vào vùng…cấm địa

Thiên Lôi vung búa đúng hay chăng?

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


HỒ GƯƠM. Thơ. Lê Trường Hưởng

 HỒ GƯƠM

 

Khí thiêng nghi ngút một vùng trời

Mặt nước xanh rờn chẳng thấy vơi

Thê Húc cong mình như vẫy gọi

Ngọc Sơn thấp thoáng tựa đang vời

Đài Nghiên mài mực màu đen nhánh

Tháp Bút viết tên chữ thắm tươi

Đánh giặc tan rồi Vua trả kiếm

Cụ Rùa thanh thản nổi lên chơi


L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

MỪNG NHÀ MỚI! Thơ Lục Bát. Lê Trường Hưởng

MỪNG NHÀ MỚI!

Chúc mừng Chủ nhiệm Vũ Do!

Cuối đời có cái nhà to bốn tầng!

Bao năm lao động siêng năng

Cố công gắng sức chỉ bằng mồ hôi

Đâu như Quan chức nhiều người

Chỉ…vơ mà có Xe hơi Nhà lầu?

Ba bề con cháu bảo nhau

Góp công góp của để mau hoàn thành

Bốn bên họ mạc đến nhanh

Giúp cho mọi việc an lành sẻ suôn

“Mười lần to đẹp” còn hơn

“An cư” yên ổn chẳng còn gì lo

Nhìn kìa Chủ nhiệm Vũ Do

Đang nằm mà ngáy o o giữa nhà!

 

L.T.H.


NỞ ĐÓA HOA. Thơ. Lê Trường Hưởng

NỞ ĐÓA HOA

( Khoán thủ )

Chữ “hiếu” trong lòng mỗi chúng ta.

Tâm thành đức sáng sống hài hoà.

Kia tường to lớn đây tình mẹ

Mới tỏ cao dày đó nghĩa cha.

Bằng được sao lo đền nợ nước

Ba nơi phải nghĩ trả ơn nhà.

Chữ “nhân” luôn giữ cho bền vững

Tài trí song toàn nở đóa hoa.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

GIẢI BUỒN TUỔI GIÀ. Thơ. Lê Trường Hưởng

GIẢI BUỒN TUỔI GIÀ

 

Giải buồn tê tái lúc chiều tà

Quan họ vẫn cao giọng ối a

Thơ đẹp thơ hay mê xướng họa

Nhạc êm nhạc rộn thú hòa ca

Thể thao bước bước cho chân cứng

Khiêu vũ quay quay để đỏ da

Sống khỏe sống vui vui sống lắm

Tiếng cười sảng khoái cất…ha ha…

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm