Xã hội cách ly
lão ở nhà
Đứng lên ngồi xuống
lại vào ra
Ngẩn ngơ nhớ lắm thơ
cùng phú
Đờ đẫn quên sao rượu
với trà
Trước biệt cả
ngày sao ghét thế
Nay lì một chỗ thấy
thương là…
Thầm mong Cô Vít
tan nhanh chóng
Tháo khoán cho đi...miễn
ở nhà!
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét