Bạc
phận hồng nhan một kiếp người
Tình
duyên trắc trở quá đi thôi
Người
xa biền biệt không thề hẹn
Kẻ
cận kề bên muốn ngỏ lời
Nhan
sắc phai dần cùng ánh nguyệt
Xuân
thì đâu thắm mãi trăng soi
Con
đò cắm chặt sào đang đợi
Gạt
lệ sang ngang phải vậy thôi!
L.T.H.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét