Lý Hiển bây giờ
chẳng thấy…Long
Ngoằn ngoèo uốn
lượn Rắn thay…Rồng
Tận trời rơi thẳng…nằm
trên đất
Trên đất còn chui…xuống
lỗ không?
Trợn mắt phun phì
ra nọc độc
Bành mang ngậm chặt
giấu hơi đồng
Cùng thuyền cùng
hội loài ăn thịt
Cong quý biến
hình hóa…xấu cong!
L.T.H.


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét