ỄNH ƯƠNG VÀ BÒ
( Truyện Ngụ ngôn)
Ễnh Ương trông
thấy chú Bò
Ung dung gặm
cỏ, tò mò ngắm xem
Bò ngửa cổ rống
to lên
Ò…ò…vang động
khắp trên cánh đồng
Ễnh Ương liền
bảo:
- này ông!
tiếng tôi lớn lắm, cũng không kém gì
Bò rằng:
- nào hãy thử đi!
Ễnh Ương nghe
vậy tức thì lấy hơi
Uôm oam một
tiếng vang trời
Bò nghe xong,
gõ móng cười:
- ô…ô…!
Tiếng ông quả thật là to
Xem ra cũng chẳng khác Bò mấy đâu!
Nhưng người bé tẹo…như Sâu
Có ăn mấy cũng còn lâu bằng Bò!
Ễnh Ương thao
láo mắt to:
- Làm sao lại kém? tôi cho xem này!
Nói rồi phình
bụng lên ngay
Lấy hơi, hít
mãi càng ngày càng to
Ếch, Nhái nhảy
đến hoan hô:
- Gắng dành vinh dự về cho loài mình!
Ễnh Ương phình
mãi…cố phình
Bỗng…đoàng một
cái…tan tành cả thân!
Chẳng lượng sức,
cố lên gân
Ngỡ mình vĩ đại,
nhận phần thác oan
Truyện từ xưa
đã truyền lan
Ễnh Ương vẫn
thấy uôm oam xa gần…
L.T.H.
Ảnh minh họa sưu tầm
Ảnh minh họa sưu tầm


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét