Hoài cổ là nỗi nhớ về thời xa xưa
Dĩ vãng đã qua mà chẳng giống bây giờ
Nuối tiếc, đượm buồn, níu thời gian trở lại
Khắc khoải, bồn chồn, day dứt,ngẩn ngơ...
Hoài cổ là nhớ về con đường tốt đẹp
Của cha ông xưa, cháu con không bước tiếp
Rẽ ngoặt hướng đi,
cuốn theo nhánh thời gian
cuốn theo nhánh thời gian
Bỏ lối rộng, đường to vào ngõ sâu chật hẹp
Hoài cổ là luôn luôn nhớ về cội nguồn
Mảnh đất ông cha sinh lớp lớp cháu con
Sông núi, giống nòi con Hồng, cháu Lạc
Mãi mãi đi lên và mãi mãi trường tồn
Hoài cổ là giữ gìn vẹn nguyên truyền thống
Chọn lọc, kế thừa và đưa vào cuộc sống
Những tinh hoa, những quốc tuý, quốc hồn
Rực rỡ, linh thiêng mãi mãi còn lắng đọng
Hoài cổ quyết không phải là bảo thủ
Cứ khư khư giữ những gì là cổ hủ
Không chịu đổi thay, không chịu mở mang
Dân trí tối tăm, một màn đêm bao phủ...
Hoài cổ luôn luôn phải hiểu theo nghĩa tốt-
Ngăn ngọn lửa thời gian sẵn sàng thiêu đốt:
Cả tinh hoa, và cả truyền thống xa xưa,
cả quá khứ đẹp tươi cũng thành tro bụi nốt!
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét