Thứ Ba, 7 tháng 5, 2019

HỒ TÂY. Thơ. Lê Trường Hưởng (Chỉ đăng ở TL-HNK )



HỒ TÂY


Hồ Tây thuở xưa sao đẹp đẽ, nên thơ
Bát ngát mênh mông như chẳng thấy bờ
Bầy Sâm cầm nhỏ chao nghiêng soi bóng nước
Thấp thoáng trong rặng cây, chùa Trấn Quốc xa mờ

Hàng liễu rủ nghiêng nghiêng trên thảm cỏ xanh rờn
Phải chăng Nguyễn Thị Lộ đã ngồi đây bán chiếu gon?
Gặp gỡ, trao duyên người anh hùng-thi nhân Nguyễn Trãi
Mối tình đẹp, bi thương còn lưu mãi với nước non

Một con thuyền nhỏ đang dập dềnh trên sóng
Hoàng hôn xuống, mặt nước vàng lay động
Mẻ lưới cuối cùng đang chậm rãi kéo lên
Mặt trời to dần rồi nhẹ nhàng khuất bóng

Hồ Tây danh thắng đã đi vào lịch sử
Bao huyền thoại đã trở thành bất tử
Huyền ảo, lung linh mặt nước Hồ Tây
Nối tiếp ông cha, cháu con gìn giữ! 




L.T.H.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét