SÔNG HỒNG
( Bát vĩ đồng âm
)
Tự cổ sông quê sắc đã hồng
Tưới cho ngô
lúa tốt hằng mong
Êm đềm mùa nước
dâng từng ngóng
Dữ dội lũ tràn ngập
chẳng trông
Thôn xóm tối
đèn luôn nghĩa rộng
Người làng
tắt lửa vẫn tình nồng
Vơi đầy dòng chảy
như đời sống
Mải miết xuôi về
với biển Đông…
L.T.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét