ĐỊNH
BỎ…THƠ
Đã có đôi lần định bỏ…thơ
Tạm ngưng rồi thấy chính mình…khờ
Tìm đâu chỗ để hồn bay bổng
Chẳng kiếm nơi cho trí mộng mơ.
Bỗng chốc con người như…ngớ ngẩn
Tự nhiên đầu óc tựa…ngu ngơ.
Mới hay không thể rời xa được
Vì đã đắm say tự bấy giờ!
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét