Mưa giăng màn phủ
trắng bầu trời
Rả rích dầm dề tí
tách rơi
Vi rút lẫn vào
tràn chốn chốn
“En Cô Vi” (nCoV)
trộn rải nơi nơi
Mối lo tai họa càng
trăn trở
Nỗi sợ hiểm nguy cứ
rối bời
Đại dịch thổi
bùng vì…ẩm ướt
Có bao giờ ngại…nước
người ơi?
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét