TÌNH XƯA…
Ngày đó…mỗi một lần anh xuất trận
Bàn tay em chăm lo chuẩn bị khí tài
Máy móc vận hành cho chạy thử lại hoài
Rồi nguồn điện nạp sao cho đầy đủ
Cả chiếc ô tô em cũng ngồi lên thử
Máy nổ ròn tan em mới thực yên lòng
Anh lên xe em còn đứng mãi trông
Mờ khuất hẳn lặng lẽ lau hàng lệ…
Đã bao lần Cứ âm thầm như thế
Anh lại trở về trong chiến thắng reo vui
Đường đã thông bom đã quét sạch rồi
Từng đoàn xe Chở hàng lên phía trước
Những phút nghỉ ngơi hiếm hoi có được
Em đã băng rừng lội suối đến bên anh
Lại khâu vá áo quần lại ngon ngọt cơm canh
Anh cảm nhận một tình yêu đã đến…
Rồi bạn anh thổ lộ trong nấc nghẹn
rằng đã yêu em, không thể sống thiếu em!
…Vội lùi xa, anh đã cố mà quên
Thầm mong hai người được vẹn toàn hạnh phúc
Ngỡ rằng mình thương bạn bè rất mực
Nào ngờ đâu Em ôm một nỗi đau
Cả hai người không đến được với nhau
Còn em hận tình anh không trao gửi?
Tình xưa bốn muơi năm anh mang đầy tiếc nuối
Chỉ vì phút giây nông nổi em ơi…
Bỗng chợt thoáng qua gương mặt một người
Như trong mơ, tưởng là em xuất hiện
Bốn mươi năm anh khắp nơi tìm kiếm
Nói một lời tình xưa ấy thuộc về em!
L.T.H.
Ảnh minh họa sưu tầm