NGƯỜI HÀ NỘI XƯA
Chẳng thơm cũng thể hoa nhài
Dẫu không thanh lịch cũng người Tràng An
( Ca dao )
Người Hà Nội xưa thật nhẹ nhàng, thanh lịch:
Ăn mặc đẹp, gọn gàng, tuỳ theo sở thích.
Đi đứng khoan thai, không đùa cợt, nói to.
Lịch sự, văn minh trong giao tiếp xưng hô,
nói một điều "dạ" hai điều "thưa" lễ phép.
Qua trước mặt người trên cúi mình khép nép.
Con gái ra đường càng cẩn thận, chỉn chu,
quần áo, điểm trang chẳng loè loẹt bao giờ,
không đứng ngoài đường-trước nhà mình tiếp bạn.
Người Hà Nội xưa trước rủi ro, hoạn nạn-
của người dưng- không ngoảnh mặt làm ngơ,
cùng chia sẻ, cảm thông, giúp đỡ đến bao giờ,
đồng loại bớt đi nỗi đớn đau, mất mát.
Nhà cửa, phố phường chen nhau san sát,
tối lửa, tắt đèn luôn hoà thuận bên nhau.
Ý ở, đường ăn luôn có trước có sau.
Ơn trả, nghĩa đền với ân nhân chu đáo.
Ruột thịt, họ hàng cùng nhường cơm sẻ áo,
đùm bọc cưu mang sống thắm thiết nghĩa tình.
Tha thứ bao dung cả những kẻ hại mình.
Tuyệt vời thay Người Hà Nội xưa, Hà Nội!
L.T.H.