LÁ XANH PHẢI RỤNG!
( Nhân đứa cháu trai trẻ khỏe, giỏi giang,
hiếu đễ buộc phải ra đi vì bệnh hiểm nghèo! )
Cháu ngoan của
bác đã ra đi!
Cái tuổi bốn ba (43)
có vội gì?
Đức độ tài năng
toàn tiếng tốt
Đối nhân xử thế
chẳng điều chi
Đời đang phơi phới
tương lai sáng
Đột ngột mây đen
phủ sậm sì
Duyên cớ làm sao
Trời bịt mắt?
Lá xanh phải rụng
quá sầu bi!
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét