THU…BÃO GIÔNG!
Thu đẹp êm đềm bỗng
bão giông!
Mưa tuôn xối xả
ngập băng đồng
Gió gào thét cuốn
bay nhà cửa
Lũ quét lấp vùi Bản
mất không
Lãng mạn nên thơ đâu
thấy nữa
Đau thương tang
tóc chất trong lòng
Lá vàng cũng chẳng
buồn rơi xuống
Thu đẹp êm đềm bỗng
bão giông!
L.T.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét