TÌNH YÊU-ĐỀ TÀI BẤT TẬN!
Như kẻ mất hồn
tay…cứng đơ
Lặng thinh ngồi
đó đến hàng giờ
Viết gì chẳng thể
ra câu chữ
Nghĩ mãi mà sao tứ
vẫn trơ
Chợt bỗng nụ cười
em thoáng hiện
Tự nhiên đôi mắt ấy
đang chờ
Đề tài bất tận
con đường thoát
Cứu cánh thi nhân
lúc…bí thơ!
L.T.H.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét