YÊU…NÀNG THƠ!
( Bát vĩ đồng âm )
Si mê đắm đuối một
Nàng Thơ
Từ lúc thanh xuân đến
tận giờ
Muốn bỏ mà sao
không thể bỏ
Làm lơ cũng chẳng
nỡ làm lơ
Đêm ngày khắc khoải
vì mong nhớ
Năm tháng trở
trăn bởi đợi chờ
Lỗi nặng: còn yêu
hơn cả vợ
Cũng may: Bà nhắm
mắt làm ngơ!
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét