Thứ Ba, 1 tháng 11, 2022

DI LẶC VÀ PHẬT TỔ. Thơ. Lê Trường Hưởng

DI LẶC VÀ PHẬT TỔ

Di Lặc xưa nay chỉ biết cười
Bỗng nhiên nức nở mãi không thôi
Tòa Sen Phật Tổ nghe liền hỏi:
Nguyên cớ làm sao đệ tử ơi?

- Di Lặc:

Bạch Như Lai! ở…dưới trần gian
Khổ cực trăm bề lắm nỗi oan
Tham nhũng hiện nay thành Quốc nạn
Công đường thôn xóm đã lan tràn

Hổ lớn vồ luôn Lợn thật to
Mèo con tha khúc cá khoanh giò
Chuột đồng cắn nát bao là thóc
Sâu mọt đục nhà đổ: mối lo!

Loài nào giống ấy chỉ tranh ăn
Tiến chức thăng quan để xí phần
Cái túi chăm lo sao…chật ních
Việc chung bỏ bễ có đâu cần!

Ai mà lớn mật dám ho he
Trước hết Quan tham…nhắc phải nghe
“Ngoan cố” rước vào thân đại họa
Cho đi…nghỉ mát rất lâu về!

- Phật Tổ:

Từ xưa ta đã bảo Đường Tăng
Máu chứa Tham Sân Si biết chăng
Kiếp nạn mang thêm là tám mốt (81)
Bát vàng đưa trước chẳng chi bằng!(*)

Trong máu chính ta cũng…chịu thôi
Làm sao thay được bấy nhiêu người?

Chỉ phòng không cách chi mà chống
Oan quá chúng sinh hãy…tấu Trời!

- Di Lặc:

Di Lặc nghe xong chỉ…thở dài
Thương thay nhân loại chịu oan sai
“Có mồm thì nắp” là hơn hết
Chớ mở! sẽ liền rước họa tai!
  

L.T.H.

(*) Đường Tăng vào đất Phật lấy Kinh, chỉ nhận được Kinh…trắng toát! Sau phải hối lộ A Nan, Ca Diếp ( là hai vị Phật phụ trách việc cấp phát ) chiếc bát vàng mới lấy được Kinh thật có chữ. Phật Tổ biết nhưng cũng bó tay! đành giải thích: Đường Tăng phải chịu thêm một kiếp nạn nữa là 81!

Hình minh họa sưu tầm


 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét