PHỎNG VẤN…MỘT TÊN TRỘM VẶT CỦA CÔNG!
- Làm sao dám lấy của công
Vướng vòng lao lý mà không sợ à?
Quý Tòa sẽ chẳng dung tha
Con thơ vợ dại ở nhà ai nuôi?
Sao không chịu nhớ lấy lời
Đói cho sạch, rách thơm, người xưa răn?
Trộm:
- Nhưng nhà chẳng có gì ăn
Tiền con đóng học rất cần nộp ngay
Tiêu nhiều khoản lấy đâu đây?
Duy trì sự sống hàng ngày phải chi!
Phóng viên:
- Lương hàng tháng lĩnh còn gì
Không tiêu dè sẻn, phí đi đằng nào?
Trộm:
- Ông này…lý thuyết làm sao
Người ta đã nói biết bao lần rồi
Sáu mươi phần trăm đủ thôi!
Bốn mươi phần nữa cứ ngồi ai cho?
Sống mức tối thiểu tự lo
Đói nên đầu gối phải bò thưa ông!
Phóng viên:
- Nhưng sao lại lấy của công?
Trộm:
- Bởi vì nhà nước…bằng lòng lờ đi!
Thiếu thì…cứ lấy còn gì
Các Quan tham nhũng có khi hơn nhiều
Con Trâu to biết bao nhiêu
Ông Ba Mươi bắt vẫn…chiều, im ro
Con Mèo tha Cá đâu to
Người hô kẻ đuổi đánh cho vỡ đầu
Gương Quan tôi…học theo sau
Của dân tôi có dám đâu tơ hào
Dân nghèo, thiếu đúng không nào
Cấp trên bỏ mặc đã bao năm rồi
Muốn tồn tại phải…tính thôi
So nhiều Quan lớn tội tôi…bé nhiều!
Phải tù khổ cực bao nhiêu
Nhưng mà lại chính là điều tôi…hơn
Các Quan tham vẫn nhơn nhơn
Dân đen thấp cổ…ăn đòn mà thôi
Cá con mà nuốt không trôi
Con Trâu to tướng lại xơi ngon lành
Chống tham nhũng phải làm nhanh
Lũ tôi chắc chắn sẽ thành…người ngay!
Những lời Trộm…cãi trên đây
Phóng viên cảm thấy...bó tay đành…chuồn!
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét