CÀ PHÊ MỘT MÌNH
Gió lướt qua như tiếng thở dài
Cùng Đông đến sớm lúc ban mai
Phòng không chiếc bóng tay ôm gối
Nhà vắng đơn côi vách tựa vai
Tí tách giọt rơi lùi dĩ vãng
Âm thầm bọt sủi kéo về nay
Ly buồn đắng ngắt em dần cạn
Chẳng bớt quạnh hiu vẫn nhớ hoài…
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét