RA BIỂN THIẾU VẮNG EM...
Ra
biển đứng trên bãi cát vàng
Một chiều nắng nhẹ gió mênh mang
Bâng
khuâng dạo gót nhìn ngơ ngác
Bỗng
chợt trong lòng thấy xốn xang…
Thấp
thoáng ngoài xa bóng chiếc Tàu
Ra khơi sóng bạc
cuộn về sau
Chân trời tít tắp đi dần khuất
Phương ấy em tôi đã đến đâu?
Ngơ
ngẩn một mình thiếu vắng em
Bồi hồi nghe tiếng sóng ào lên
Hồn thơ như đã chìm trong nước
Buồn nhớ như càng thấy chất thêm…
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét