Thứ Hai, 16 tháng 5, 2022

CẢNH ĐÓ NGƯỜI ĐÂU…Thơ. Lê Trường Hưởng

CẢNH ĐÓ NGƯỜI ĐÂU…

 

Mênh mông bát ngát ngát non ngàn

Sương trắng ảo huyền huyền ảo đan

Dòng suối reo ca ca rộn rã

Rừng cây lay động động dềnh dàng

Trời- mây bao phủ mây bao phủ

Nước- bọt vỡ tan bọt vỡ tan

Cảnh đó người đâu đâu chẳng thấy 

Ngẩn ngơ chờ đợi đợi ai sang.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2022

ĐỔ CHO DÂN! Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐỔ CHO DÂN!



Há mồm, trợn mắt nhíu lông mày

Chém gió tràng giang nói thật say

Dân trí của ta sao thấp kém

Ai kiu (IQ)nước bạn mới là hay

Nguyên nhân bê bối là nơi đấy

Cái gốc rối ren chính ở đây!

Đổ riệt lên đầu người…dưới đáy

Thoát ngay tội lỗi giở…chiêu  này!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


THẰNG ĐIÊN! Thơ. Lê Trường Hưởng

THẰNG ĐIÊN!

.

“Thằng điên” người gọi đúng làđiên!

Khởi phát từng cơn cũng thật phiền

Thượng cấp nói sai mà dám chống

Quan trên làm trái lại kêu lên

Bất bình mắt thấy mau can thiệp

Ngang trái tai nghe giải quyết liền

Nhắm mắt bước qua là tỉnh táo

“Lương tâm” “trách nhiệm” đúng là…điên!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

LỨA ĐÔI SAY…Thơ. Lê Trường Hưởng

LỨA ĐÔI SAY…

 

Sa Pa cảnh đẹp đến nhường này!

Đến Chợ Tình khăn phấp phới bay

Trai bản tìm người lòng đắm đắm

Gái nương kiếm bạn dạ ngây ngây

Khèn bè trầm đục như tâm sự

Đàn tính thanh trong tựa giãi bày...

Thác Bạc reo lên điều muốn nói

Cầu Mây hò hẹn lứa đôi say…

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


CẤT CAO LỜI ! Thơ. Lê Trường Hưởng

CẤT CAO LỜI ! 

 

Qua rồi lâu lắm tuổi đôi mươi

Tàn lụi nơi nào sức trẻ ơi !

Chân chậm mắt mờ đi loạng choạng

Tay run da héo nắm cầm rơi. 

Say sưa thơ phú nguồn an ủi

Đắm đuối văn chương một thú chơi

Bay bổng tâm hồn tươi tốt lại

Vịnh ngâm, xướng họa cất cao lời!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

TRỐNG CHOAI…NGỨA CỰA! Thơ. Lê Trường Hưởng

TRỐNG CHOAI…NGỨA CỰA!

 

Không bia, không rượu vẫn như say

Xe phóng ào ào cứ ngỡ bay

Đánh võng lách luồn như rắn lượn

Đi không  tránh kịp thật là gay!

 

Đèn đỏ vượt tràn chỉ biết ta

Quệt người nhẹ nhất cũng trầy da

Nặng hơn thì sứt đầu bươu trán

Mặc kệ xe ai đổ vật ra.

 

Mấy gã Trống choai cháu của…Trời

Ra điều sành điệu muốn chơi bời

“Anh hùng xa lộ “ vênh vênh mặt

Đâu biết mình đang tự hại đời.

 

Nói gần rồi lại nói xa xa

Nói thật phải lo cái…mạng ta

Ba sáu chước mau mau…tránh trước

Khi nghe bọn chúng đã…rồ ga.

 

Không sai! Bọn chúng thật điên rồ!

Trẻ tuổi mà mong sớm…xuống mồ

Bệnh sĩ rượu bia gây họa lớn

Coi chừng! Thần chết sẽ mau…vồ!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


CHIM TRỜI. Thơ. Lê Trường Hưởng

CHIM TRỜI


Cu Gáy gù gù dưới tán cây

Uyên Ương quấn quít suốt đêm ngày 

Họa Mi lảnh lót nghe mê mẩn

Chàng Khướu ríu ran thấy đắm say

Chú Sẻ đâu cam đời trói buộc

Nàng Sâu không chịu kiếp tù đày

Đại Bàng dũng mãnh săn mồi lớn

Bầy Én trên trời sải cánh bay.

 

L.T.H.

 Hình minh họa sưu tầm

ĐẾN CỬA THIỀN. Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐẾN CỬA THIỀN 

 

Ngôi chùa cổ kính dưới hàng cây

Xào xạc không trung cánh Hạc gầy.

Tràng mõ nhịp đều cùng chú tiểu

Hổi chuông thong thả với sư thầy.

Đời là bể khổ không hề cạn

Tình chính dây oan vẫn vướng đầy.

Cõi tục muốn mau mà thoát khỏi

Sao còn vương vấn thế gian này!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

MẮC LỖI! Thơ. Lê Trường Hưởng

MẮC LỖI! 

 

Mắc lỗi lầm…chẳng gạch Ông

Thấy tên bỏ phiếu…đại buồn không!

Trúng rồi bỗng tắt niềm hy vọng

Có Ghế chợt nhen nỗi phật lòng

Đức kém nói năng như…ít học

Tài hèn làm việc tựa…lông bông

Nghị trường mà ngỡ như…sân khấu

Xấu hổ ô danh với cộng đồng!

 

L.T.H.


Hình minh họa sưu tầm

XEM TUỒNG. Thơ. Lê Trường Hưởng

XEM TUỒNG

.

Màn mở người ta lại diễn tuồng

“ Tích xưa Đào, Kép mới hay luôn! “

Lớp lang kịch bản…y xì cũ

Trường đoạn chương hồi…vẫn rập khuôn

Ông chủ chán chường đôi mắt…nhắm

Ô Sin khoái chí nụ cười…tuôn:

“ Tuyệt vời! không thể nào thay thế! “

Khán giả lặng thinh có vẻ…buồn!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

ĐỂ BUỒN TÔI…Thơ. Lê Trường Hưởng

 ĐỂ BUỒN TÔI

 

Đứng trên bến vắng nhớ về người

Cô lái đò đi sóng nước vơi

Gió thổi như còn vương giọng nói

Cây rung tựa vẫn đọng câu cười

Sang ngang phó mặc con thuyền đứng

Khuất bóng buông xuôi mặt nước trôi

Có nhớ hay chăng lời hẹn ước?

Tham vàng bỏ ngãi để buồn tôi

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ĐƯỢC MÙA VÀNG! Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐƯỢC MÙA VÀNG!

 

Si Ghêm (Seagame) Bóng Đá được mùa vàng

Hai đội Nữ Nam thắng vẻ vang

“Voi Chiến”* cụp vòi thôi ảo mộng

“Hổ Vằn”** co vuốt hết mơ màng

Ngôi Vương xứng đáng nâng tầm mới

Ngai Hậu vững vàng vượt bậc thang

“Vùng trũng” sẽ không còn…ngập lụt

Đưa Đông Nam Á tới vinh quang!

 

L.T.H.

* Voi Chiến: Biệt danh của Thái Lan
* Hổ Vằn: Biệt danh của Malaysia

Hình minh họa sưu tầm


ĐÁ ÔNG CHỒNG BÀ CHỒNG. Thơ. Lê Trường Hưởng

 ĐÁ ÔNG CHỒNG BÀ CHỒNG 

 

Khen thay tạo hóa thật kỳ công.

Ông đá tìm ngay bà đá… chồng

Khối phục cong lưng che nắng chói

Phiến nằm ưỡn ngửa ẩn vừng hồng.

Say sưa đằm thắm cùng trăng gió

Mê mẩn thiết tha với núi sông,

Vô giác vô tri còn mãnh liệt

Huống hồ cái tuổi ở tầm trung.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


XƯA VÀ NAY…Thơ. Lê Trường Hưởng

 XƯA VÀ NAY…


Xưa chiều buông tiếng sáo diều êm

Gà gáy sang canh rộn mỗi đêm

Vằng vặc trăng soi từng ngõ xóm

Sáng trưng đèn rọi ở ngoài thềm

Nay không còn ruộng già nhàn tản

Giờ đất trắng tay trẻ mắc ghiền

Dự án tràn về quê biến mất  

Làng này làng khác cứ…luân phiên!

 

L.T.H.


Hình minh họa sưu tầm


KỶ LUẬT…? Thơ. Lê Trường Hưởng

KỶ LUẬT…? 

 

Kỷ luật hay là…gãi ngứa đây?

Qua loa hình thức vốn xưa nay

Xong rồi sai phạm thêm…tăng mạnh

Kết thúc tội to lại…ngập đầy

Đáng…đốt an toàn mà…thượng chức

Phải…tù luôn thoát để…vung tay

Lòng dân bức xúc mong nghiêm trị

“Chỉnh đốn” dịp này đổi mới ngay! 

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

GIAN...Thơ. Lê Trường Hưởng

 GIAN... ?

 

Thế sự khác xa với thế gian!

Dân lành sao ghép chữ dân…gian?

Mưu sâu gian xảo sao mà tốt?

Kế hiểm thâm trầm đích thực gian!

Gian tặc nói lời đâu có thật

Quan tham hành động đúng là gian

Gian tà độc ác là ma quỷ

Xả láng “Tiền Chùa” chỉ bọn gian !

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

HỒN THƠ. Thơ. Lê Trường Hưởng

 HỒN THƠ


Hồn hồn vía vía ngược cành cây

Phú phú thơ thơ suốt tối ngày 

Tứ tứ câu câu sao đắm đuối

Vần vần chữ chữ thật mê say

Ngâm ngâm vịnh vịnh vui tràn ngập

Họa họa bình bình thú chất đầy

Xướng xướng ngâm ngâm đầy hứng khởi

Lâng lâng bổng bổng ngỡ mình bay. 

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

TỰ TRÀO. Thơ. Lê Trường Hưởng

TỰ TRÀO

Tiền tài mỗ thuộc loại mèng mèng

Nhất bộ khoác vào vẫn mới keng

Xa chốn ăn chơi vì…rỗng túi

Gần nơi thơ phú bởi…không xèng

Chiếu trên im lặng nghe khôn khéo

Lều dưới huyên thuyên nói chập cheng

Xướng họa tưng bừng đâu có ngại

Cho dù vốn liếng chỉ…tèng tèng!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ĐÒN BÚT . Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐÒN BÚT 

 

Lực bất tòng tâm ( có tuổi mà! )

Nhưng nhìn rất rõ bọn yêu ma

Miệng nam mô tỏ ra hiền hậu

Bụng giấu dao che kín ác

Cậy lớn biển Đông hòng chiếm cứ

Ỷ to quần đảo muốn vươn xa

Đấu tranh mạnh mẽ tung đòn bút

Vũ khí trong tay quyết chẳng tha!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

 

NẾP NHÀ…QUÊN LÃNG. Thơ. Lê Trường Hưởng

NẾP NHÀ…QUÊN LÃNG


Chẳng rộng không dài cũng chẳng cao

Đủ cho trăng gió chỗ ùa vào

Phía sau rợp bóng cây ăn quả

Đằng trước chen nhau cá lội ao

Hiên rộng đêm rằm ngồi thưởng nguyệt

Ghế dài chập tối ngắm nhìn sao.

Ung dung thanh thản mà…quên lãng

Quá khứ dù cho đáng tự hào!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm  

THUYỀN THƠ. Thơ. Lê Trường Hưởng

THUYỀN THƠ

 

Tưởng rằng tắc tị hóa ra thông

Thuyền mắc cạn bờ lại hạ sông

Nước rút lườn phơi trên bãi cát

Triều lên mạn ngập xuống xuôi dòng

Đường thi truyền thống ghi trong dạ

Vốn cổ cha ông tạc đáy lòng

Văn hóa đậm đà đa bản sắc

Xứng danh cháu Lạc với con Hồng

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

QUAN…THAM. Thơ. Lê Trường Hưởng

QUAN…THAM

 

Luồn lọt cấp trên được chức quan

Bằng mua, học…giả vẫn vênh vang

Thẳng tay vơ vét cho đầy bạc

Ra sức thu gom thật lắm vàng

Mau chóng rũ đi thời khốn khó

Thật nhanh tiếp nhận cảnh giàu sang

Khom lưng, uốn gối cho thân sướng

Hèn hạ tinh vi lại dối gian.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm  

CÔ GÁI HÁI SEN. Thơ. Lê Trường Hưởng

 CÔ GÁI HÁI SEN


Thuyền lấp ló trong đám lá xanh

Tay chèo tay hái lượn vòng quanh

Mình cong mềm mại trên hồ nước

Đầu ngả nghiêng nghiêng dưới nón vành

Hạ tới dầm mưa rào trắng xóa

Thu về dãi nắng nhẹ vàng hanh

Chật khoang Sen tỏa hương thơm ngát

Đưa khắp làng quê đến thị  thành.

 

L.T.H.

 Hình minh họa sưu tầm

AN VUI HẠNH PHÚC. Thơ. Lê Trường Hưởng

AN VUI HẠNH PHÚC 

 

Cơm chẳng lành canh đâu có ngon?

Tào khang tình nghĩa giữ sao còn

Chung chăn vững chắc lòng chung thủy

Cùng gối lâu bền dạ sắt son

Thuận vợ đào sông sâu lắm khúc

Hòa chồng phá núi phẳng nhiều hòn

An vui hạnh phúc nên giai lão

Cuộc sống còn gì có thể hơn?

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

VUI THÚ LÚC VỀ GIÀ. Thơ. Lê Trường Hưởng

VUI THÚ LÚC VỀ GIÀ

 

Điền viên vui thú lúc về già

Cây cảnh thơ văn với xướng ca.

Ngoài dậu cấy hàng dâm bụt đỏ

Trong vườn trồng khóm trúc vàng ngà.

Mái hiên san sát lồng chim hót

Tam cấp dàn đều chậu nở hoa.

Khách đến vịnh ngâm cùng thưởng ngoạn

Nâng ly rượu cẩm của bà nhà.

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

ỄNH ƯƠNG. Thơ. Lê Trường Hưởng

ỄNH ƯƠNG

 

Ễnh Ương chẳng chịu kém anh Bò

Phình bụng lấy hơi cốt để so

To nữa to thêm đâu có sợ

Lớn dần lớn mãi chẳng hề lo

Cóc vàng khoái chí giơ…chân vỗ

Ếch Ộp sướng run há…miệng hô

Căng quá nổ đùng ngay một tiếng

Muốn hơn người mộng ảo…ra tro!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


RA BIỂN THIẾU VẮNG EM. Thơ. Lê Trường Hưởng

 RA BIỂN THIẾU VẮNG EM...

 

Ra biển đứng trên bãi cát vàng
Một chiều nắng nhẹ gió mênh mang
Bâng khuâng dạo gót nhìn ngơ ngác
Bỗng chợt trong lòng thấy xốn xang…

 

Thấp thoáng ngoài xa bóng chiếc Tàu
Ra khơi sóng bạc cuộn về sau
Chân trời tít tắp đi dần khuất
Phương ấy em tôi đã đến đâu?

 

Ngơ ngẩn một mình thiếu vắng em
Bồi hồi nghe tiếng sóng ào lên
Hồn thơ như đã chìm trong nước
Buồn nhớ như càng thấy chất thêm…

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm

Thứ Hai, 2 tháng 5, 2022

THẢY ĐỀU SAY…Thơ. Lê Trường Hưởng

THẢY ĐỀU SAY…

 

Chành ra ba góc(*) cũng hơi dày

Như mặt…nọ kia chẳng có tay

Kênh rạch Nam xuôi không ngược Bắc

Sông ngòi Trung chạy chẳng sang Tây

Dập dềnh lên xuống cùng con sóng

Chao đảo lắc lư với nước mây

Nước mất nhà tan vì chỗ đó

Vua Quan con đỏ thảy đều say...

 

L.T.H. 

(*) Thơ Cái Quạt-Hồ Xuân Hương

Hình minh họa sưu tầm