Thứ Năm, 10 tháng 2, 2022

TRẠNG QUỲNH ĐỀ TƯỢNG BÀ BANH! Thơ Lục Bát. Lê Trường Hưởng

Ngày Xuân kể chuyện Trạng Quỳnh cho vui, quên đi Cô Vít!
( Lâm Quản Trị muốn tôi viết cái gì đó cho vui vui, tôi đã viết ngay một "Sê ri", vướng Tết nên bây giờ mới đăng được! )

TRẠNG QUỲNH ĐỀ TƯỢNG BÀ BANH!

Có “Bà tượng đá” rất thiêng
Ai qua cũng phải biết kiêng: đừng cười
Cầm Chày đá chọc…một hồi
Nếu không làm đúng lôi thôi đến liền
Méo mồm, đau ốm thật phiền
Trạng Quỳnh nghe thấy tìm liền đến đây
“Bà Banh” tên bức tượng này
Chéo chân mà đứng ở ngay cạnh đường
Không…quần áo thật khác thường
Một tay chỉ xuống theo phương…hang Hùm
Cổ  đeo chuỗi hạt tùm lum
Tráo trơ lại muốn bao trùm thế gian
Trạng Quỳnh tím ruột bầm gan
Tay cầm luôn bút viết tràn mấy câu*
...Chỉ qua một thoáng không lâu
Tượng mồ hôi toát bắt đầu...hết thiêng!
Tan tành một khoảng trời riêng
Dân tình nay chẳng phải kiêng kỵ gì
Mới hay vỏ Quýt dày bì
Móng tay nhọn bóc có chi ngại nào?

L.T.H.

* “Khen ai đẽo đá tạc nên mày,
Khéo đứng ru mà đứng mãi đây.
Trên cổ đếm đeo dăm chuỗi hạt,
Dưới chân đứng chéo một đôi giày.
Ấy đã phất cờ trêu ghẹo tiểu,
Hay là bốc gạo thử thanh thầy.
Có ngứa gần đây nhiều gốc dứa,
Phô phang chi ở đám quân này.

( Hình minh họa sưu tầm )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét