Ngày Xuân kể chuyện Trạng Quỳnh cho vui, quên đi Cô Vít!
( Lâm Quản Trị muốn tôi viết cái gì đó cho vui vui, tôi đã viết ngay một "Sê ri", vướng Tết nên bây giờ mới đăng được! )
TRẠNG QUỲNH BA LẦN…LỠM BÀ CHÚA LIỄU!
Lần thứ nhất:
LẤY NGỌN!
Ruộng nhiều Bà Chúa bỏ hoang
Liền cho cấy rẽ đàng hoàng thu Tô
Trạng Quỳnh liền chớp thời cơ
Khấn rằng: “Chia quả thực giờ tính sao
Chị thu gốc hay ngọn nào?”
Xin âm dương mặt đúng vào Ngọn đây!
Khoai Lang Quỳnh sớm trồng ngay
Củ thu dây vội mang ngay…trả Đền
Chúa Bà dù có tức điên
Chẳng làm gì được Bà bèn phán ngay
“Ta sẽ lấy gốc kỳ này!”
( Nghĩ rằng lựa chọn rất hay, Thắng rồi! )
Lần thứ hai:
LẤY GỐC!
Quỳnh gieo Mạ thật kịp thời
Đến mùa Lúa tốt bời bời trĩu bông
Gặt về phơi cũng đã xong
Mang toàn gốc rạ cất công tới Đền
Thành tâm Quỳnh khấn dâng lên
Làm bà Chúa Liễu tức điên cả người
Nhưng Quỳnh đã giữ đúng lời!
Không sao bắt bẻ, cho trôi việc này…
Bà liền nghĩ một kế hay
"Ngọn cùng Gốc sẽ một tay thu về!"
Lần thứ ba:
LẤY CẢ GỐC LẪN NGỌN!
Quỳnh vờ mặt ủ mày ê
“Em còn gì để mang về vợ con?”
Đang tươi rói bỗng héo hon…
Làm Bà Chúa ngỡ thắng…ngon kỳ này!
Cây Ngô- Quỳnh lại trồng ngay
Bắp to hạt mẩy mọc đầy khắp thân
Bón chăm thấy thật chuyên cần
Bắp thu, Ngọn, Gốc…dành phần Chị thôi!
Dâng lên ôm bụng mà cười
“Em đã thực hiện đúng lời chị
đây!”
Chúa đành nuốt nỗi đắng cay
Dẫu thiêng nhưng lại gặp ngay Trạng Quỳnh!
Mới hay Dân tộc Việt mình
Con Hồng cháu Lạc thông minh tuyệt vời!
L.T.H.
* Mẫu Liễu Hạnh hay Bà Chúa Liễu Hạnh, Bà là nhân vật quan trọng nhất trong tín ngưỡng
Đạo Mẫu của người Việt. Tương truyền Bà là con gái thứ hai của Ngọc Hoàng
Thượng Đế,vì đánh vỡ chén ngọc mà bị Vua cha đầy xuống Trần gian.
Hình minh họa sưu tầm

