Thứ Ba, 2 tháng 3, 2021

CƠN MÊ. Thơ. Lê Trường Hưởng

 CƠN MÊ 


Khi người ta rơi vào trong cơn mê
Lý trí bị che mờ, chân đi lạc bước
Hậu quả xảy ra không sao lường trước
tuỳ từng người, tuỳ chìm đắm nông, sâu

Hồn vía lúc này chẳng biết bay đâu
Mọi giác quan hầu như đều tê liệt
như cái máy, làm những gì không biết
toàn theo người ta ấn nút, giật dây

Của cải, bạc tiền theo họ mà bay
nhưng vẫn tưởng thấy niềm vui, hạnh phúc
Có cô gái thật đớn đau, tủi nhục
vì trong cơn mê mất cái ngàn vàng

Có người đàn bà phẩm hạnh đàng hoàng
qua cơn mê chẳng còn đâu tiết hạnh
Có gia đình xẻ nghé tan đàn, hiu quạnh
vì cơn mê che phủ kín vợ chồng

Niềm đam mê ai chẳng sẵn trong lòng
biết giới hạn trong vòng tròn nghị lực
và biết đặt thật đúng nơi, đúng lúc
sẽ chẳng bao giờ thành được cơn mê
áp thấp tan chẳng thành bão mà về… 

Rũ bỏ cơn mê, chợt như bừng tỉnh
vẫn thường thấy ở con người chân chính
nghị lực dồi dào, sáng suốt, thông minh
Mới hay, phải luôn rèn giũa chính mình!

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét