DĨ VÃNG BỘN BỀ
Thu đến buồn man
mác nhớ quê
Lá vàng rơi ngập lối đi về
Đường làng ta trước trao mong ước
Ngõ xóm mình xưa gửi hẹn thề
Tình cảm nồng nàn xen đắm đuối
Yêu đương tha
thiết lẫn say mê
Tiếc sao nay chỉ là hoài niệm
Dĩ vãng không
quên thật bộn bề.
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét