KIẾP NGƯỜI
Trôi
dạt kiếp người trôi mãi đâu
Tóc
xanh đến lúc bạc trên đầu
Quay
cuồng bươn chải mưa từng trải
Ngoi
ngóp xông pha nắng dãi dầu
Xương
máu đổ ra nơi chiến địa
Mồ
hôi tràn ruộng lúa nương dâu
Bình
minh chiều xuống rồi đêm tối
Vừa
mới tinh khôi đã nát nhàu…
L.T.H.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét