Thứ Năm, 1 tháng 8, 2024

TUỔI…THỜI TIẾT. Thơ. Lê Trường Hưởng

TUỔI…THỜI TIẾT

 

Lúc trẻ dù thời tiết đổi thay

Chẳng hề ảnh hưởng bởi điều này

Khi già “máy báo” sao nhanh nhậy

Cao tuổi “trạm ghi” thật rõ ngay

Trái gió biết vì xương khớp nhức

Trở trời thấy bởi…mỏi chân tay

Bao giờ trở lại ngày xưa nhỉ

Khí hậu không phiền phức mảy may!

 

L.T.H.

Hình minh họa suu tầm 

CHÀO MỪNG NỘI SAN HÀN THUYÊN RA SỐ 100! Thơ. Lê Trường Hưởng

CHÀO MỪNG NỘI SAN
HÀN THUYÊN RA SỐ 100!

 

Nội San nay đạt số tròn trăm!

Chi Hội Hàn Thuyên thật xứng tầm

Gìn giữ Đường Thi nhiều thế kỷ

Bảo tồn Vốn cổ tự nghìn năm

Nâng niu trân quý luôn ghi nhớ

Phát triển nâng cao vẫn nhủ thầm

Sinh hoạt thường kỳ hai tháng một

Nội San nay đạt số tròn trăm!

 

L.T.H.

HÀ LỘI…HÀ BƠI. Thơ . Lê Trường Hưởng

HÀ LỘIHÀ BƠI

Hà lội mùa này mới đổi tên

Mưa to nước ngập biến ao liền

Khách Tây thích thú bơi như cá

Xe cộ buồn rầu nhích tựa sên

Tạ Hiện thành hồ chơi miễn phí

Hàng Đào hoá bể tập không tiền

Vơ Ni Dơ Ý…sinh đôi đó

Hà lội mùa này mới đổi tên.

L.T.H.

 Hình minh họa sưu tầm


KIẾN NGHỊ TÔ CHỦ TỊCH! Thơ. Lê Trường Hưởng

KIẾN NGHỊ TÔ CHỦ TỊCH!

 

Tô Lâm Chủ tịch muốn yên dân

Những việc làm ngay thấy rất cần:

Lò lửa cháy to khơi tiếp tục

Cây sâu Gỗ mục xếp thiêu dần

Phản động Chân Quang và Chí Bảo*

Hình sự xử đừng để thoát thân

Thích Trúc Thái Minh không bỏ sót

Tô Lâm Chủ tịch muốn yên dân.

 

L.T.H.

* Thích Chân Quang (Trụ trì chùa Phật Quang): Trung Quốc là anh, Việt Nam
là em,  Lý Thường Kiệt mang quân chinh phạt nhà Tống là em hỗn với anh!
Hoàng Chí Bảo bịa đặt nhiều chuyện về Bác Hồ, Tưởng như là ca ngợi hóa ra…bôi nhọ bác!
** Thích Trúc Thái Minh (Trụ trì chùa Ba Vàng)tuyên truyền mê tín dị đoan thu tiền bất chính!

 Hình minh họa sưu tầm


GIẬT MÌNH! Thơ. Lê Trường Hưởng

GIẬT MÌNH!

 

Giật mình thấy sợ hãi làm sao!

Cái chất đàn ông có lẽ nào

Suy xuyển ít thôi gần đủ đ

Cạn vơi chút xíu chỉ hơi hao

Giọng oanh vàng cất tim nhanh đập

Thoáng bóng Kiều qua mắt dán vào

Chết thật yêu đương không giảm bớt

Dù thời gian có chẳng là bao!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm  

VỢ ỐM! Thơ. Lê Trường Hưởng

VỢ ỐM!

 

Lại vừa nhập Viện nữa rồi đây!

Cái bệnh thần kinh quái ác này!

Hai đốt sống lưng xưa đã xẹp

Tuổi cao nay đã phát ra ngay

Một thời lao động trên tầm sức

Lúc trẻ quên mình tưởng thế hay

Tích cực theo phong trào phát động

Về già đau ốm thật là gay!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

 



GỬI TRƯỜNG LUẬT HÀ NỘI! Thơ. Lê Trường Hưởng

GỬI TRƯỜNG LUẬT HÀ NỘI!


Xơi đẫy cho nên cãi cối chày?*

Hãy ngừng gân cổ nhận sai ngay!

Nhà Trường thủ tục không soi kỹ?

Tấn Việt chui qua dễ thế này!

Thu lại tức thì Bằng đã cấp

Điều tra lập tức kẻ chung tay

Lẽ nào dạy Luật mà…vô Luật?

Khôi phục thanh danh gắng mỗi ngày!

 

L.T.H.

*  Trường Đại học Luật HN vẫn ngụy biện loanh quanh vụ 
đào tạo và cấp bằng Tiến sĩ cho Vương Tấn Việt-Thích Chân Quang 

Hình minh họa sưu tầm



LẠI NÓI VỀ HOÀNG CHÍ PHÈO! Thơ. Lê Trường Hưởng

LẠI NÓI VỀ HOÀNG CHÍ PHÈO!

 

Uốn ba tấc lưỡi…dẻo mà thôi!

“Thùng rỗng kêu to” chắc chắn rồi!

“Kể chuyện Bác Hồ” chuyên…bịa đặt

Ngợi ca Lãnh Tụ hóa…đem bôi

Phổ thông chưa hết mà…“nghiên cứu”

Học vị "Giáo sư" phong hỡi ôi!

Bịp bợm nịnh thần nay lộ mặt

Phát ngôn bậy bạ nuốt sao trôi?

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 

HÒA THÂN HOÀNG CHÍ BẢO. Thơ. Lê Trường Hưởng

HÒA THÂN HOÀNG CHÍ BẢO

 

Hoàng Chí Bảo-Hòa Thân hiện hình

Ba hoa bịa chuyện kể linh tinh

Mượn oai của Hổ làm oai Cáo

Mặc áo Giáo sư nhận áo mình

Nịnh bợ xàm tăng không xấu hổ

Chối bay quan hệ đáng coi khinh!

Ngợi ca Lãnh tụ hay bêu xấu?*

Thực tế rõ ràng đã chứng minh!

 

L.T.H.

* Hoàng Chí Bảo bịa đặt ra nhiều chuyện kể nghe tưởng là ca ngợi
hóa ra bêu xấu Bác Hồ! Thí dụ hồi Bác ở Công Poanh (Paris Pháp)
đã viết chữ nho lên bình làm  giả bình cổ! Hay bốc thuốc Nam
cho người sốt rét lại lén cho thuốc Ký ninh vào uống khỏi ngay
được gọi là Thần y!

Hình minh họa sưu tầm

Xin mời đọc thêm:

Sự thật về ông Hoàng Chí Bảo “Người kể chuyện Bác Hồ” qua lời kể của người biết chuyện về ông Hoàng Chí Bảo.
*
TS Khổng Đức Thiêm.
VỀ ANH HOÀNG CHÍ BẢO (*)
I.
Nhân có người gửi tới tôi một đoạn băng ghi lại buổi nói chuyện của anh Hoàng Chí Bảo về Bác Hồ và nghi ngờ về trình cao siêu của diễn giả. Tôi là người về Viện Mác Lê và Học viện CTQG HCM muộn nên không có vinh hạnh được tiếp cận và nghe anh rao giảng lần nào. Tôi bèn phải hỏi một đồng nghiệp hiểu về anh Bảo khá sâu sắc và dưới đây là lời kể của anh :
Anh Hoàng Chí Bảo là người Hà Nội, bố mẹ mất sớm, phải ở với anh chị. Lớn lên học hành, làm giáo viên Văn cấp 2 tại Đông Anh, Hà Nội. Từ đây, đi thi đại học, bị trượt. Sau này, được cử đi học Trường Nguyễn Ái Quốc 5. Sau khi tốt nghiệp anh được cử đi làm nghiên cứu sinh tại AOH Liên Xô, năm 1986 bảo vệ luận án Triết học. Thế cho nên khi về Viện Mác Lê, có người cứ muốn đưa chuyện anh ấy chưa tốt nghiệp đại học nào cả nhưng có người ngăn. Ở Viện Mác Lê, anh ấy làm đến Viện trưởng Viện Chủ nghĩa xã hội khoa học, nhận chức danh Phó Giáo sư năm 1992. Viện Mác Lê đấu đá nhau, anh ấy bị khép vào "tội" có quan điểm không đúng về Liên Xô. Nhân dịp có sự kiện hội thảo khoa học anh Trần Đình Huỳnh và Hoàng Chí Bảo phát biểu liên quan tới Đảng cho nên việc này lình xình mãi. Hai anh đó, tuy không gọi là bị kỷ luật nhưng mất chức Viện trưởng, cho đi "thực tế" tại địa phương. Nhưng, có địa phương nào nhận đâu!
II.
Lình xình mãi, Viện Mác Lê đổ, tức là nhập vào Học viện CTQG HCM. Anh Bảo về Viện CNXH của Học viện do anh Trịnh Quốc Tuấn làm Viện trưởng, anh Nguyễn Đức Bác làm Viện phó. Anh Bảo lại mâu thuẫn nặng với hai anh này. Anh ấy phải chuyển sang Viện Chính trị học do anh Lưu Văn Sùng làm Viện trưởng. Ở đây cũng khó làm ăn. Nhân tiện anh Tô Huy Rứa lúc này đang làm Giám đốc Học viện, rất cần người viết bài này bài nọ cho anh mình nên đã điều anh Bảo về làm "Thư ký chuyên trách" Hội đồng khoa học của Học viện. Tên là vậy thôi, thực chất công việc của Hội đồng khoa học do anh Mạch Quang Thắng làm. Anh Bảo chỉ đi các đơn vị khảo sát rồi ra cái Chiến lược hoạt động khoa học 10 năm 2005-2015.
III.
Anh Tô Huy Rứa trúng Ban Bí thư ở Đại hội X. Sau đó làm Chủ tịch Hội đồng Lý luận Trung ương. Vì là bạn học với nhau ở AOH Liên Xô, anh Rứa lại "kéo" anh Bảo ra làm ở Hội đồng Lý luận Trung ương, làm đến chức Thư ký chuyên trách và nhờ có anh Rứa cho nên được hưởng chế độ "Chuyên gia cao cấp" - chức này có xe đưa đón như là Thứ trưởng. Quy luật tuổi tác không cho phép làm mãi. Nếu về lại Học viện thì sẽ được hưởng thâm niên nhà giáo và sẽ được tính vào lương hưu. Anh ấy xin về Học viện. Và về thật. Nhưng, nghe nói Bảo hiểm xã hội họ không chấp nhận thâm niên đó.
IV.
Tính tình anh Bảo hay cáu giận, "đập bàn đạp ghế", tư thù, định kiến. Cũng có nhiều lý do làm cho anh ấy có tâm lý xốc nổi, không ổn định tâm thần. Đó là gia đình riêng của anh ấy. Vợ anh ấy người Hà Tĩnh hay Nghệ An gì đó, cũng dạy học rồi nghỉ hưu. Chỉ có hai con trai. Đứa đầu nghiện ma túy nặng (có vợ con rồi). Nhà ở khu nào là khu ấy nguy to vì nạn cắp trộm. Do vậy, gia đình anh ấy phải chuyển không biết bao nhiêu lần. Có lần, cậu con trai bí tiền, cùng cả nhóm đi cướp giật túi xách của các chị. Một chị bị lôi ngã, nghe đâu bị thương nặng hoặc chết gì đó. Thế là vào tù. Nghe nói mãn hạn rồi. Còn cậu thứ hai thì làm công nhân.
V.
Trình độ triết học thì như anh em chúng ta thôi. Chỉ được cái là khâu nói năng diễn đạt khá, hấp dẫn người nghe. Ở đâu cũng mời anh ấy nói về Bác Hồ. Người nghe khen nức nở, nhiều người khóc. Trong một buổi nhậu sau khi nghiệm thu một đề tài, anh Phùng Hữu Phú nói chuyện cho mọi người biết rằng, đã có rất nhiều đơn thư gửi cho Hội đồng Lý luận Trung ương và Ban Tuyên giáo Trung ương Đảng (lúc này anh Phú đang làm Phó Chủ tịch thường trực Hội đồng LLTƯ). Trong thư họ phàn nàn anh Hoàng Chí Bảo đi nói chuyện về Bác Hồ mà nói sai quá, nhất là các thư, công văn từ Bảo tàng Hồ Chí Minh họ kêu quá. Anh Phú nói rằng, cũng đã nghe, cân nhắc, nhưng rồi tặc lưỡi, thấy nói về Bác Hồ mà người nghe khóc là được rồi. Cách đây mấy năm, Học viện có mấy lớp bồi dưỡng nguồn. Lúc đầu có phân công anh Bảo giảng bài Đạo đức Bác Hồ. Sau đó, có ai đó phản ánh, các lớp sau anh Tạ Ngọc Tấn phân công anh Mạch Quang Thắng giảng, không để anh Bảo giảng nữa.
(Mang về từ fb K.Đ.T, gồm 5 kì, từ I đến V)

Lời bàn:
Ông HCB, người chưa có bằng đại học, nhưng lại có hàm Pgs, GS và danh hiệu Nhà giáo ưu tú, được tặng HC Độc lập…thì quả là một sự lạ, chỉ có ở xứ ta!
Nhưng bình tâm lại, đâu chỉ có ông ta sống bám (tầm gửi) vào Cụ Hồ?


\

HOÀNG CHÍ BẢO THÍCH CHÂN QUANG. Thơ. Lê Trường Hưởng

HOÀNG CHÍ BẢO THÍCH CHÂN QUANG

 

Hai tên phản động Bảo và Quang

Nhiều điểm giống nhau thấy rõ ràng

Mê hoặc người nghe sao thấy sợ

Dối lừa công chúng thật kinh hoàng

Quang: Trung có Việt là em hỗn*

Lý Thường Kiệt xưa dám đánh sang

Bảo: bịa chuyện thành bôi nhọ Bác**

Bỏ Lò cho sớm Bảo và Quang!

 

L.T.H.


* Thích Chân Quang thuyết giảng:Trung Quốc là anh, Việt Nam là em
Lý Thường Kiệt dám mang quân sang đánh là em hỗn với anh!
** Hoàng Chí Bảo bịa ra rất nhiều chuyện, tưởng là ca ngợi hóa ra
bôi nhọ Bác!Đơn cử: Hồi Bác ở ngõ Công Poanh Paris Bác viết chữ Nho
(nội dung đả đảo Thực dân Đế quốc) lên bình làm giả bình cổ bán rất chạy,
Bác thu được rất nhiều tiền mà bọn Thực dân không biết gì! (Thực Dân đâu có ngu mà chính Bảo bịa...ngu!)
Hay: Bác chữa sốt rét cho đồng bào dân tộc nhưng lén cho thuốc Ký ninh vào
khỏi bệnh ngay và họ gọi Bác là Thần y!

Hình minh họa sưu tầm



PHẢI NHỚ GHI! Thơ. Lê Trường Hưởng

PHẢI NHỚ GHI!

 

Chàng Hạ dùng dằng chẳng muốn đi

Nàng Thu nào có vội vàng gì

Bầu trời trĩu nặng mưa rào trút

Mặt đất nóng nung thật lạ kỳ

Mùa trước mùa sau nay trộn lẫn

Tiết này tiết nọ khó phân ly

Nhân tai đâu phải thiên tai nhỉ

Bảo vệ môi trường phải nhớ ghi!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 


ĐỪNG BỎ ĐẾM NGƯỢC! Thơ. Lê Trường Hưởng

ĐỪNG BỎ ĐẾM NGƯỢC!

 

Đồng hồ đếm ngược cứ từng giây

Khoa học văn minh giải pháp này

Biết trước thời gian mà chuyển động

Xanh thì đi tiếp đỏ dừng đây

Đèn vàng qua vạch rồi nhanh vượt

Chưa tới tức thời đứng lại ngay

Nếu bỏ biết đường nào tiến thoái?

“Cải lùi” không thể gọi là hay!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 


NHẮC NHAU! Thơ. Lê Trường Hưởng

NHẮC NHAU!

( Nhân Vu lan báo hiếu rằm tháng bảy )

Hạnh phúc ai còn cả mẹ cha!

Hãy lo phụng dưỡng tốt người già

Như đèn trước gió không lường trước

Tựa chuối chín cây khó biết mà

Chăm sóc sao cho đầy đủ nhất

Chi tiêu gắng vượt khả năng ta

Song thân khuất núi không ân hận

Hạnh phúc ai còn cả mẹ cha!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm  


GIẢI THÍCH LÀM SAO…? Thơ. Lê Trường Hưởng

 GIẢI THÍCH LÀM SAO…?


( Một câu chuyện thật của tôi đã xảy ra ngày 25/11/2019
có sao nói vậy. Bản thân tôi chưa lễ bái ở đâu bao giờ nên
hoàn toàn không phải tuyên truyền mê tín dị đoan! )

Giải thích làm sao một chuyện tâm linh?
Đã xảy ra khiến tôi phải giật mình
Xin thuật lại mọi người cùng suy nghĩ
Giỗ mẹ, vàng mã hàng năm chuẩn bị
Áo quần, tiền vàng, trang sức…đủ đầy
Sát chủ nhật nên cúng trước một ngày
Đến hôm sau mới thắp hương hóa mã
Xong xuôi khóa cửa phòng nhưng thật lạ
Loay hoay mãi mà không thể vặn vào!
“Mọi ngày trơn tru nay lại hóc hay sao?”
Xem vẫn tốt! đành để sau…sửa vậy!
Lại bước vào trong bỗng nhiên nhìn thấy
Túi mã áo quần để sót còn nguyên!
Mang hóa xong, cửa lại khóa nhậy liền!
Không hiểu nổi, ngồi mông lung suy nghĩ
Nhớ đã lâu, con trai*, sau ngày húy kỵ
Một sáng đột nhiên - “con mơ thấy gặp Bà…”
- “Bà bảo gì không, con mau hãy nói ra?”
- Bà bảo gửi áo quần bà đang rét!
Vàng mã vẫn chu toàn vì sao chẳng biết?
Tôi nghỉ làm, triệu các chị đến liền
- “Khấn Sứ giả quên, nên gặp chuyện phiền…”
Vàng mã “sửa sai” hóa ngay sau đó
Vài ngày sau con trai tôi bày tỏ
- “Con lại gặp Bà, Bà…diện quá đi thôi!”
Bán tín bán nghi, sợ toát mồ hôi
Nhưng tin con, bé mà không biết sợ
“Gan liền tướng quân” bác “phong”cho nó
Trong sáng, hồn nhiên không thể nói sai
Cách mấy chục năm, nay xảy lần hai!
Nghĩ tới nghĩ lui không sao hiểu nổi!
-“Bà hợp Cháu và Anh…” bạn bè nói
- “Cụ thật linh thiêng, may mắn cho ông”
Nghe vẫn phân vân nhưng phải thuận lòng
Hai thế giới Âm Dương cùng tồn tại?
Chuyện thực trăm phần, trung thành ghi lại
Thời bốn chấm không(4.0)  e ngại viết ra…
Xin bạn bè và độc giả gần xa
Tin hay không cũng cho lời chỉ bảo!

L.T.H.
* Mẹ tôi quy tiên lúc con trai tôi mới 6 tuổi, đến năm cháu lên 10 tuổi thì xảy ra chuyện này!
Tôi chưa hề xem bói toán, cúng bái cũng không tin có thần thánh, ma quỷ nên phân vân quá chẳng biết ra sao cả!

Ảnh minh họa sưu tầm



ÂM ÂN XÁ TRẦN ÂN XÁ! Thơ. Lê Trường Hưởng

ÂM ÂN XÁ TRẦN ÂN XÁ!

( Tháng bảy ngày Rằm xá tội vong nhân )

Rằm tháng bảy ân xá dưới âm

Vong nhân dù quá khứ sai lầm

Đến ngày miễn tội ăn đồ cúng

Tới tháng tự do lễ được cầm

Hỉ xả ngay từ nơi địa ngục

Từ bi chính ở chốn tuyền lâm

Trần gian tháng chín mùng hai đó

Giảm án tha tù cũng mỗi năm!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm 


ÂN HẬN LẮM! Thơ. Lê Trường Hưởng

ÂN HẬN LẮM!

( Lưu thủy )

Vợ mình chăm sóc Mẹ ban ngày

Cơm cháo thuốc men quần áo thay

Tắm rửa gội đầu luôn sạch sẽ

Người ưng Dâu lắm việc làm này

Tôi làm về tối là…phiên trực

Thức trắng nhiều đêm nâng giấc đây

Nghĩ lại vẫn còn ân hận lắm

Chưa đền đáp được nghĩa ơn dầy!

 

L.T.H. 

Hình minh họa sưu tầm (Chỉ mang tính minh họa)

HAI MƯƠI NGÀY CUỐI…Thơ. Lê Trường Hưởng

HAI MƯƠI NGÀY CUỐI…

 

Hai mươi ngày cuối thật không ngờ!*

Thanh thản mẹ đi ngỡ giấc mơ

Chồng tối-vợ ngày luôn túc trực

Thuốc men cơm cháo vẫn từng giờ

Nàng Dâu phụng dưỡng người ưng lắm

Con đẻ chăm lo cụ thích chờ

Báo hiếu chưa tròn day dứt lắm

Khấn thầm tạ tội trước ban thờ!

 

L.T.H.

* Vợ chồng tôi phụng dưỡng Mẹ hai mươi ngày cuối cùng (không ngờ)
Mẹ vốn  sạch sẽ nên rất ưng con dâu suốt ngày tắm rửa, gội đầu, thay
áo quần cho Mẹ chưa kể thuốc men cơm cháo đầy đủ! 

Hình minh họa sưu tầm


VU LAN BÁO HIẾU. Thơ. Lê Trường Hưởng

VU LAN BÁO HIẾU

 

Báo hiếu Vu Lan mãi bảo tồn

Ngày rằm tháng bảy quặn lòng con

Sinh thời phụng dưỡng chưa chu đáo

Khuất núi làm sao trả được ơn

Tưởng tượng cúng to là có nghĩa

Suy rằng lễ lớn sẽ vuông tròn

Đành làm thủ tục theo truyền thống

Cảm thấy tinh thần nhẹ nhõm hơn!

 

L.T.H.

Hình minh họa sưu tầm