HAI NGƯỜI ĐÀN BÀ
Hai
người đàn bà sinh cùng thế hệ
Nhưng
gia cảnh lại khác nhau đến thế?
Một
người vào thương trường, thật giầu sang
Của
để, của ăn, nhà cửa đàng hoàng
Cuộc
sống phong lưu, chẳng gì thiếu nữa
Hoà
nhập với văn minh thời mở cửa
Học,
rồi đi sàn khiêu vũ tưng bừng
Phú
quí cho nên chẳng biết điểm dừng?
Mê
cuồng lao vào cuộc tình tội lỗi
Gã
nhân tình, thật không sao hiểu nổi
Mọi
mặt còn kém xa cả chồng mình!
Xuất
hiện dần những rạn nứt gia đình
Vợ
cặp kè tối ngày, chồng bất lực
Con
cái tự do, ăn chơi mặc sức
Thấy
rõ nguy cơ tổ ấm tan tành!
Một
người chăm lo, quán xuyến gia đình
Đủ
ăn, đủ tiêu, quây quần, ấm cúng
Vì
cháu, vì con, không ngơi làm lụng
Chịu
đựng người chồng nếp nghĩ vẫn xưa
Phận
đàn bà nhưng bản lĩnh có thừa
Vượt
khó khăn, hoà trào lưu thời đại
Và
người chồng cũng tự mình nghĩ lại
Cảm
thông hơn với người vợ thảo hiền
Con
cháu quây quần, hạnh phúc, ấm êm...
Hai
người đàn bà với hai gia cảnh
Một
hạnh phúc, một rơi vào bất hạnh
Phải
chăng cũng là hai mặt cuộc đời?
Mới
hay sống đua đòi, buông thả, tràn lan
Không
có chỗ đứng, ngay cả thời hiện đại!
L.T.H.
Hình minh họa sưu tầm